Tôi chưa từng xem bộ phim hoạt hình Cừu vui vẻ và Sói xám này,
chỉ nghe qua thôi. Trong nhà không có trẻ con, bình thường không
bao giờ bật kênh dành cho thiếu nhi. Không như Chu Nhất Minh,
suốt ngày đến nhà chị họ chơi đùa với hai cô cháu gái, cùng chúng
xem phim hoạt hình, đưa chúng đi mua truyện tranh và các đồ chơi
liên quan.
Đã không chọn được cái nào ưng hơn thì mua cặp móc treo Chu
Nhất Minh thích vậy, hơn nữa cặp sói này càng nhìn càng đáng yêu.
Sau khi thanh toán xong, chúng tôi mỗi người cầm một con, đang
định lấy điện thoại ra đeo vào thì chủ cửa hàng lại nhiệt tình nói:
“Hai bạn nên đưa móc treo của mình cho người kia.”
Được gợi ý, thế là chúng tôi trao đổi móc treo điện thoại cho
nhau. Chu Nhất Minh hết nhìn điện thoại của anh ta lại nhìn sang
điện thoại của tôi, cặp móc đôi này đã minh chứng hai chủ nhân của
chúng là một cặp. Anh ta vỗ nhẹ vào vai tôi, cười nói: “Bạn gái ơi, bây
giờ cũng hơi có cảm giác em là bạn gái của anh rồi. Có vật chứng rồi
nhé!”
Đeo cặp móc treo điện thoại tình nhân này vào đã thực sự khiến
chúng tôi nhận thức rõ hơn mối quan hệ của hai người là mối quan
hệ yêu đương chứ không phải bạn bè nữa. Tôi định nhân cơ hội này
thử làm nũng trước mặt Chu Nhất Minh, thế là vừa tiếp tục dạo
phố vừa ngầm chuẩn bị tinh thần. Sau khi đã sẵn sàng và đợi đến
thời cơ chín muồi, tôi liền quay sang Chu Nhất Minh, dùng những
lời lẽ ấm áp, dịu dàng nhất nói với anh ta: “Chu Nhất Minh, người
ta đi mệt quá, mệt quá rồi đây này!”
Tôi làm nũng, anh ta tỏ ra vô cùng ngạc nhiên: “Em... Sao em lại
nói như thế?”
“Em nói thế thì có vấn đề gì?”