AI LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA AI - Trang 365

tôi nữa, Chu Nhất Minh nhìn thấy cứ cười suốt. “Em là ai thế?
Hình như anh không quen biết em thì phải?”

Thực ra anh ấy cũng có trang điểm, nhưng con trai trang điểm

không nhiều nên vẫn giữ được dung mạo thường ngày. Anh ấy mặc
một bộ vest đen được là phẳng phiu, ve cài áo màu vàng lấp lánh, ăn
vận như vậy trông rất phong độ. Tôi cũng không nhịn được cười.
“Chủ tịch Chu, hôm nay trông anh rất ra dáng chủ tịch!”

Bộ ảnh cưới đó chúng tôi chụp đến gần mười hai giờ đêm mới

xong, tổng cộng thay ba bộ y phục: một váy cưới, một bộ lễ phục và
một bộ áo dài truyền thống Trung Quốc. Bộ áo dài mặc là buồn
cười nhất, bộ của tôi đỏ chót đầy hình rồng phượng, còn Chu
Nhất Minh mặc một chiếc áo choàng dài, trên đầu còn đội một
chiếc mũ quả dưa, đuôi mũ còn có bím tóc tết dài, nhìn hệt như các
lão thần thời nhà Thanh.

Nhìn anh ấy mặc bộ quần áo đó đứng trước ống kính, tôi cười

gần chết. “Chủ tịch Chu... không đúng, phải gọi anh là Chu lão gia
mới đúng, không biết dòng tộc họ Chu có mấy trăm mẫu đất?”

Mặc quần áo kiểu cổ trang, chụp ảnh cũng mang đậm phong cách

cổ trang. Ví dụ như cảnh hai người vào bái đường, tân lang cõng tân
nương vào động phòng hoa chúc, tân lang vén khăn trùm đầu của
tân nương lên, v.v... Ấy vậy mà bộ ảnh lại rất đẹp, khi chọn ảnh
hầu như cái nào tôi cũng lấy, tất cả đặt ở nhà mới thì mới có hương
vị của tân hôn.

Mà tôi cũng rất thích bộ lễ phục cưới truyền thống màu đỏ chót

đó nên ngay sau hôm đi chụp ảnh cưới về, tôi liền ra một cửa hàng
áo cưới đặt may một bộ áo cô dâu màu đỏ chót. Lười đi tham khảo
nhiều nơi, tôi đặt ngay một bộ ở trên phố. Tôi còn trêu Chu Nhất
Minh: “Có cần may cho anh một bộ áo choàng dài không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.