AI MUỐN TÌNH SÂU LẦM VÀO PHÙ HOA - Trang 116

Lúc này Nhậm Tư Đồ không thể nhịn được nữa đành buông đũa

xuống, ngẩng đầu lên hung hăng trừng mắt nhìn anh: “Nếu anh còn nói
nhiều nữa em sẽ không hỏi giúp anh.”

Chiêu này rốt cuộc cũng ngăn được cái miệng đang lải nhải không

ngừng kia của Mạc Nhất Minh. Mạc Nhất Minh nheo mắt lại nhìn Nhậm
Tư Đồ, trong lòng sợ hãi đưa tay lên làm động tác kéo kéo miệng lại.

Cuối cùng thế giới thật yên tĩnh.

Nhậm Tư Đồ vừa mới ăn xong, đúng lúc rời khỏi bàn ăn, thì chuông

điện thoại di động liền vang lên. Cái người mà Mạc Nhất Minh không
ngừng nhắc đến trong bữa ăn rốt cuộc cũng đã gọi tới..

Bị Mạc Nhất Minh “ân cần dạy bảo” suốt cả bữa trưa, nên Nhậm Tư

Đồ ngay lập tức nghe điện thoại, không để đối phương kịp mở miệng đã lên
tiếng cầu cứu trước: “Đêm giao thừa cậu dành chút thời gian đến đây ăn tối
cùng chúng tớ và bác sĩ Mạc đi. Hai người các người có chuyện thì phải
gặp mặt nói rõ ràng, tớ đã làm người truyền tin suốt một năm rồi, có thể để
cho tớ vinh dự từ chức được không?

Rốt cuộc Tiêu Dao cũng được thấy sự oán giận của Nhậm Tư Đồ, khi

Nhậm Tư Đồ nói chuyện thường rất nghiêm chỉnh, có khi gần như cứng
nhắc. Nhưng lúc tức giận lại ngược lại, nói không ngừng, lại còn dùng rất
nhiều những từ ngữ hài hước. Đầu dây bên kia Tôn Dao liên tục đưa tay xin
tha thứ: “Tớ sai rồi, tớ sai rồi không được sao? Sau này nhất định sẽ không
làm phiền cậu việc này nữa, nhưng mà…cậu phải giúp tớ trước đã.”

“…………”

“Tìm giúp tớ một người bạn nam trong buổi lễ kỉ niệm hàng năm.”

“Tớ? Tìm? Giúp? Cậu?” Nhậm Tư Đồ hoàn toàn không nghĩ là mình

có năng lực này: “Mạc Nhất Minh, Thịnh Gia Ngôn, cậu chỉ được chọn một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.