AI MUỐN TÌNH SÂU LẦM VÀO PHÙ HOA - Trang 437

Lần này Nhậm Tư Đồ quyết định bảo lưu ý kiến, thực tế thì làm sao để

có thể cùng hành động và nói chung một lúc được?

Nhậm Tư Đồ cúp điện thoại nhìn quanh phòng khách một vòng.

Phòng khách được quét dọn rất sạch sẽ, dường như không có lấy một chút
hơi người, cảm giác vắng lặng làm cho Nhậm Tư Đồ cảm thấy cuống lên.

Còn có thể làm sao nữa? Chỉ có thể cởi ra thôi.

Trong phòng có lò sưởi, Nhậm Tư Đồ cuối cùng cũng cởi, ở trên

người chỉ còn một cái áo rộng thùng thình có hình con thỏ, chiếc quần cũng
cởi bỏ để lộ cặp chân dài nhưng cô cũng không cảm thấy lạnh. Cô đứng
trước kính thử kéo cổ áo bên trái xuống dưới vai để lộ ra xương quai xanh
—trên xương quai xanh của cô có một nốt ruồi nho nhỏ, cô còn nhớ có lúc
Thời Chung khen nốt ruồi này của cô hết sức hấp dẫn. Nhưng hôm nay khi
nhìn vào trong gương, nhìn thấy vết sẹo tren lưng cô lại cảm thấy có chút
rầu rĩ, liền nghĩ tới những người đàn ông lúc ở trên giường thì không ai nói
được mấy lời thật lòng, căn bản là không tin được. Cô liền đem cổ áo kéo
về, âm thầm tự an ủi mình, lộ ra đôi chân cũng đủ rồi—anh cũng không
phải chỉ ở trên giường mà khen đôi chân của cô đẹp.

Nhậm Tư Đồ cứ mát mẻ như vậy mà đi ra phòng khác, lại không biết

do bản thân mình quá khẩn trương mà cả thân thể đều nóng lên, lòng bàn
tay cổ đổ đầy mồ hôi. Cô đi tới phòng bếp rót ly nước rồi đi tới trước cửa
phòng ngủ chính.

Nhậm Tư Đồ nhẹ nhàng gõ cửa nhưng lại không nghe thấy tiếng trả

lời, cô thử nắm cần cửa thế nhưng cửa cũng không có khóa. Đối với Nhậm
Tư Đồ đây là tin tức tốt , cô ddieuf chỉnh lại hơi thở của mình, nhẹ nhàng
đẩy cửa vào.

Thời Chung không ở bên ghế salon, cũng không có ở trên giường,

Nhậm Tư Đồ đi sâu vào bên trong hơn, tiến gần đến thư phòng mới nghe

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.