AI MUỐN TÌNH SÂU LẦM VÀO PHÙ HOA - Trang 440

Thời Chung vẫn tỉnh táo, lạnh nhạt như vậy. Anh đi tới nhìn thẳng vào

mắt cô cho đến khi lửa giận dữ trong đôi mắt có chút bị dập tắt.

Nhậm Tư Đồ sa sút tinh thần buông ly nước trong tay ra, cô cảm thấy

mình không thể thoải mái cùng với người đàn ông này. Dù cho hai người
không là được người yêu nhưng giờ cũng không thể làm bạn bè được nữa,
tối thiểu bây giờ cô cũng phải nói một tiếng chia tay: “Tạm biệt.” hoặc là
“Không hẹn gặp lại.” cũng được. Nhưng hiện tại đến nhếch môi cô cũng
không làm được chỉ còn biết nghiến răng nghiến lợi xoay người đi.

Có lẽ trời sinh đã làm gen mặt dày nên khi Nhậm Tư Đồ bước nhanh

về phía cửa phòng ngủ thì lại nghĩ hiện tại tâm tình mình đang không tốt
nên chắc chắn không thể nào lái xe về được rồi, chắc cũng chỉ còn cách tìm
khách sạn ở gần đây ngủ một đêm rồi sáng mai về.

Nhậm Tư Đồ mải suy nghĩ mà không biết mình đã đi tới cửa, cô vừa

suy nghĩ vừa kéo cánh cửa. Tương lai của cô chắc không sáng sửa gì hơn
so với chuyện mất mặt tối nay. Bỗng nhiên sau lưng Nhậm Tư Đồ truyền
đến tiếng động, so với bước chân của cô còn nhanh hơn. Tay của cô còn
chưa kịp nắm lấy nắm cửa, đầu còn chưa kịp nhìn về phía sau đã bị Thời
Chung nắm lấy cánh tay.

Thời Chung kéo cô quay lại.

Cảnh tượng như này dễ làm cho người ta nảy sinh ảo giác, trong nháy

mắt Nhậm Tư Đồ muốn đánh anh nhưng lại không làm được.

Mà lúc này đổi lại là cô muôn hôn anh, nhưng anh cũng không có……

Giọng nói Thời Chung trầm thấp: “Người đi giải hòa mà có thái độ

như vậy sao? Em ăn mặc như vậy đi vào, mới quyến rũ được một nửa thì
làm cho anh nổi giận rồi bỏ đi. Bây giờ còn trừng mắt với anh.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.