ÁI PHI TRẪM LÀ ĐẶC CÔNG - Trang 351

“Cô nương, người này là nha đầu mà thái y sai đưa thuốc cho người.”

Khi nàng nói chuyện, Vệ Lai đang khát nước, uống một ngụm trà vào

miệng, chưa kịp nuốt xuống.Vừa nhìn thấy người nọ nàng liền “phụt” một
phát phun hết nước trà ra ngoài.

“Cô nương!” Xuân Hỉ sợ hết hồn, vội vàng đi lên đấm lưng thuận khí

cho nàng. “Cô nương người không sao chứ?”

Vệ Lai vội vàng lắc đầu với nàng, vừa ho vừa nói. “Không sao! Không

sao! Khụ khụ —”

“Có cần nô tỳ gọi thái y quay lại không?” Xuân Hỉ vẫn hơi lo lắng,

“Mấy ngày nay nhất định là người ngủ không ngon, nhìn sắc mặt người đã
tái nhợt, nô tỳ thấy, hay là gọi thái y quay lại. Khí trời càng ngày càng lạnh,
hay là người bị lạnh rồi.”

“Ta yếu đuối đến vậy sao!” Vệ Lai cười khổ, khoát khoát tay với Xuân

Hỉ. “Canh ngọt hôm qua ngươi làm hôm nay còn không? Lấy thêm cho ta
một chén đi! Uống rất ngon.”

“Vâng!” Xuân Hỉ đáp ứng, “Nô tỳ đi làm cho người!” Vừa nói lại vừa

nhìn nha đầu mình dẫn vào, sau đó lại nói: “Để nàng ấy đặt thuốc xuống, nô
tỳ sẽ quay lại đưa người này ra ngoài!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.