ÁI PHI TUYỆT SẮC CỦA THẦN BÍ VƯƠNG GIA - Trang 1307

quận chúa thứ tội!"

Lúc này, Tịch Nhan mới nâng mắt nhìn vào gương, bỗng dưng kinh

ngạc khi thấy, người trong gương chính xác là mình!

Nàng chưa từng nghĩ đến, có một ngày, bản thân sẽ có dáng vẻ như vậy -

-- những lọn tóc đen vốn có, giờ khắc này lại rối tung cả lên, sắc mặt sáng
bóng như ngọc trước kia, giờ khắc này cũng vàng vọt, sơ xác hẳn đi, đôi
mắt thì lõm sâu vào trong, trước nay chẳng hề thấy được xương gò má mà
giờ lại lộ ra, đôi môi trắng bệch, ánh mắt ảm đạm. Người trong gương, rõ
ràng phảng phất vẻ quỷ mị, làm sao có thể là mình chứ?!

Tịch Nhan không dám tin nâng tay xoa mặt mình, chỉ có thể chạm vào

tóc mình, rồi chậm rãi vuốt từng lọn tóc từ trên xuống. Tóc của nàng vốn rất
khỏe, nhưng giờ phút này, vậy mà có thể dễ dàng rụng nhiều tóc đến thế!
Tịch Nhan không nén nổi cảm giác hoảng sợ, lại nắm chắc một đoạn tóc,
rồi giựt mạnh xuống!

"Quận chúa!" Cung nữ quỳ phía sau như bất chấp mọi thứ, kéo tay Tịch

Nhan lại, "Quận chúa đừng làm nữa, quận chúa chỉ bị bệnh thôi, khi hết
bệnh rồi, sắc mặt và tóc sẽ tự nhiên lại như trước thôi, xin quận chúa đừng
nghĩ nhiều!"

Hồi lâu sau, Tịch Nhan lại nhẹ giọng nở nụ cười: "Ông trời, sao ta có thể

hành hạ bản thân thành thế này chứ?"

Cung nữ kia nghe giọng nói như lẩm bẩm của nàng, nhất thời do dự

không biết lúc này có nên nói tiếp không, rồi bỗng nhiên thấy Tịch Nhan
vươn tay cầm lấy hộp son trên bàn trang điểm, mở ra xem xét, nói: "Son
này không đủ hồng, ngươi đi lấy màu hồng hơn đến đây"

Cung nữ kia nghe xong sững người, cảm thấy bản thân mình nghe lầm.

Tịch Nhan xưa nay không thích son phấn, cho dù chỉ trang điểm nhẹ, cũng
tùy ý để người khác hầu hạ, nhưng hôm nay, nàng lại muốn nô tỳ đi lấy màu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.