Tịch Nhan lúc này không còn chút sức lực tiếp nhận nụ hôn của hắn,
cảm giác rõ ngón tay hắn mang đến từng luồng hơi nóng, đánh sâu vào cảm
quan của nàng, cuối cùng không thể khắc chế bản thân thoát khỏi sự xấu hổ,
tránh đi môi hắn, ôm lấy cổ hắn, đem mặt vùi vào sau chiếc gáy mếm mại
của hắn, nhịn không được khẽ rên nhẹ.
Bất chợt mất đi vị ngọt đôi môi nàng, nhưng hắn vẫn không mất hứng,
lồng ngực khẽ rung, cúi đầu cười rộ lên: "Thích sao?"
Ngón tay hắn lại khơi mào từng luồng nhiệt trên cơ thể nàng như muốn
thân thể Tịch Nhan nổ tung, nàng không dám rên nữa, chỉ có thể há miệng
cắn cổ hắn, thấp giọng nức nở.
Cái gọi là nam nữ hoan ái, thì ra là kích thích như vậy.
Rốt cục, khi cảm giác sung sướng lên tới đỉnh, trong đầu Tịch Nhan chỉ
một thoáng cảm giác như pháo hoa nổ tung sáng lạn cả bầu trời đêm, qua
một lúc sau lại sa vào cảm giác kích thích cực hạn.
Hoàng Phủ Thanh Vũ cúi đầu xuống, một tay nhẹ nhàng vuốt ve cái trán
ẩm ướt mồ hôi của nàng, vừa lòng nhận thấy được nhiệt độ cơ thể nàng
càng ngày càng cao. Truyện Sắc Hiệp -
Tịch Nhan cũng phát hiện được thân thể mình khác thường, e sợ bản
thân nếu tiếp tục nữa sẽ mất đi lý trí, bởi vậy liền cố nén cảm giác trống
rỗng, cúi đầu đứng dậy, chậm rãi ôm lất cổ hắn thấp giọng nói: "...... Ta, hầu
hạ chàng......"
"Sao?" Hắn nhíu mày,"Nàng muốn sao?"
"Ta muốn." Dung nhan tuyệt mỹ của nàng bỗng đỏ ửng lay động lòng
người, vươn tay ra, chậm rãi cởi bỏ quần áo của hắn ra.