ÁI PHI TUYỆT SẮC CỦA THẦN BÍ VƯƠNG GIA - Trang 201

"Huynh......" Tịch Nhan bị hắn nói lại không nói được gì để chống đỡ,

bèn quay đầu đi không nói lời nào.

Nàng làm hết thảy bất quá là vì cứu hắn, chỉ là trong lúc đó nàng không

thể khống chế tình cảm, như vậy là lỗi của nàng ư? Trong lòng Tịch Nhan
vốn rất hỗn loạn, vì vậy nên khó có thể chấp nhận.

Nam Cung Ngự vừa thấy bộ dáng cắn môi dưới của nàng, dường như là

sắp khóc đến nơi, nhất thời ngẩn ra, kéo nàng lại: "Sao vậy? Hoàng Phủ
Thanh Vũ khi dễ muội sao?"

Hắn vừa hỏi nàng, vừa bất động thanh sắc nhìn vị trí sau gáy của nàng –

nơi đó là dấu chu sa mà hắn tự tay chấm cho nàng, dấu vết chứng minh cho
tấm thân xử nữ của nàng, đã mất rồi.

Nam Cung Ngự chỉ cảm thấy trong lòng đột nhiên mất mát, sắc mặt tái

nhợt, hít vào một hơi thật sâu, không nói gì nữa.

Tịch Nhan cũng không biết động tác nhỏ của hắn, sau một lúc lâu suy

nghĩ, ngẩng đầu lên nói: "Đến đêm trung thu, ta lấy lệnh bài của hắn đến thả
huynh đi, huynh chuẩn bị sẵn sang đi."

Nam Cung Ngự miễn cưỡng nở nụ cười: "Muội đi cùng ta sao?"

Tịch Nhan ngẩn ra: "Không......"

"Vì sao không? Muội lấy lệnh bài đến thả ta đi, không phải là tính được

ăn cả ngã về không sao? Vậy muội muốn trở về gặp hắn thế nào đây? Hay
là Nhan Nhan, muội luyến tiếc rời bỏ hắn phải không?"

"Không phải!" Tịch Nhan lập tức ngẩng đầu lên phản bác,"Ta không có

luyến tiếc, chính là...... Chính là hoàng tổ mẫu muốn ta đến nơi này, ta
không thể đi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.