ÁI QUẢ TÌNH HOA - Trang 145

đến khi thi tốt nghiệp.
Nghe chàng nói, Tố Tố tỏ vẻ cảm thông:
- Tôi rất đồng ý với anh về vấn đề tự lực lo cho mình.
- Thế là cô không coi rẻ đứa trẻ mồ côi?
- Coi rẻ? Bộ anh cho rằng tâm trí tôi nông cạn lắm hả?
Phi lộ vẻ cảm khái, chàng đáp:
- Xin lỗi, tôi có chút tự ty, nhưng tin rằng điều đó cũng là nguyên nhân khó
giao thiệp với bạn bè. Đồng thời tôi cũng quá bận nhiều thời giờ để lo công
việc hầu duy trì tổn phí cho sự học hành.
Tố Tố nhìn thẳng chàng giọng chậm rãi:
- Hôm nay tôi biết hoàn cảnh của anh hồi cấp trung học như vậy, thật tôi
bội phục anh vô cùng. Nếu đổi lại tôi là anh thì nhất định tôi thất bại.
- Tôi mong đừng có ai giống hoàn cảnh thê thảm của tôi, thực ra tôi cũng
chưa biết tương lai của mình sẽ ra sao. Tất cả thuộc về quá khứ, hiện giờ tôi
có thể tự mình đứng vững được rồi.
- Anh đã sớm đứng vững rồi chớ, không thế, sao Bân Bân lại yêu anh.
Phi lắc đầu nói:
- Tôi cũng chưa biết ý Bân Bân đối với tôi thế nào, trừ ra lần trước tôi đã
cho cô biết nguyên nhân sự nghiệp của tôi, có thể cũng do nguyên nhân đó
là điều trọng yếu để kết hợp giữa tôi và nàng do cha nàng thúc đẩy.
Tố Tố không muốn bàn luận với chàng thêm, bởi nàng chưa tìm ra đề tài
thích hợp. Hai người cùng lặng lẽ, tâm sự giữa hai bên chắc chẳng giống
nhau. Trên hồ, du thuyền qua lại như thoi đưa, vang vọng lại lời ca tiếng
hát của khách bốn phương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.