ÁI QUẢ TÌNH HOA - Trang 42

- Chắc nàng gọi điện thoại đến phòng bệnh cho anh chớ gì?
- Nàng chỉ nói sơ qua không được rõ lắm, bởi nàng không hiểu tường tận
câu chuyện bàn luận giữa Phi và viện trưởng, anh chỉ muốn nghe tường
thuật rõ, em với viện trưởng đã bàn luận những gì?
- Thật ra em không bàn luận gì cả, chẳng qua viện trưởng nói chuyện bệnh
của Tố Tố nhân đó em đề cập đến anh thôi.
Phi đem đầu đuôi câu chuyện thuật rành cho Phú nghe, đồng thời chàng
cũng biết chàng chưa được viện trưởng sắp xếp cho công tác.
- Chú mầy sao lo quá, ông ấy tiếc gì chưa có thể giao y viện lại cho chú
mày làm chủ chớ còn gì nữa.
Phi dừng bước nhìn thẳng vào Phú thành thật nói:
- Anh à, chúng ta nói chơi thì nói, chớ anh vẫn biết ý em mà, chỉ hy vọng
sao mình có được công tác để tự mình làm lấy. Em không bao giờ ngồi chờ
người khác ban bố ân huệ, em tin rằng, viện trưởng cũng không bao giờ
nghĩ như anh vừa nói.
Phú tỏ ra không bằng lòng, chàng nói:
- Chú mày yên chí lớn đi, trừ anh ra, không ai dám dùng chú mày làm đề tài
trào lộng đâu mà lo.
- Hiện giờ anh có bận làm việc hay không?
Phú vỗ vỗ vào chiếc áo trắng nói:
- Trừ khi lột chiếc áo này ra. Anh không thể rời y viện được. Hôm nay đến
phiên anh trực nữa.
- Không phải em kéo anh rời bệnh viện, theo ý em nếu anh rảnh thì cùng
với em đến một phòng có bệnh nhân mang bệnh nặng.
- Chắc chú mày muốn đi thăm bệnh nhân phòng số 7?
- Em muốn biết một việc, đồng thời cũng nhờ anh giúp đỡ cho được rõ ràng
hơn, em sợ, sau khi anh đi rồi, em không thích tiếp xúc với bệnh nhân đó.
- À, có thể ngày mai này anh phải đi rồi.
- Anh đừng quá hy vọng thế đó, đến nỗi quá say mê Tố Tố mà bỏ quên
Phương Tử, rồi giao lại cho em gánh không nổi đâu nhé.
- Chú mày nhìn kỹ, có phải Tố Tố thích chú mày không?
- Anh có nhận xét khá đấy, nhưng nên tự xét lại một lần thử xem có đúng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.