ÁI QUẢ TÌNH HOA - Trang 8

quán ăn, mình đãi Phi một chầu.
- Em đã ăn trên xe lửa rồi, được anh mời mà không nhận thì tỏ ra bất kính.
- Nói chuyện có vẻ ở nhà binh vừa ra quá. Nào, cho biết Phi thích dùng gì
nè?
- Chủ đãi gì thì khách dùng nấy, nhưng điều tối cần là đơn giản thôi, đừng
quá lãng phí thời gian vào việc ăn nhậu.
- Phải rồi, cậu còn tính chiều nay đi thăm bạn bè nữa.
- Nói cho lão Trương nghe thế thôi. Bởi mình muốn giữ xe lại thì phải có lý
do ấy mà.
Phú tỏ vẻ đồng ý gật đầu nói:
- Chủ ý vậy thì hay lắm.
- Anh à, gần đây tình hình y viện thế nào?
- Ông giám đốc không thường thông tin cho Phi biết sao?
- Ạ, tin tức giấy tờ mà, em muốn nghe chính nơi miệng anh kể lại xác thực
hơn.
- Đại khái không khác gì hơn trước bao nhiêu. Chỉ trang bị thêm dụng cụ
cũng như có nhiều bệnh nhân hơn trước.
Phi cười cười nói:
- "Sanh ý hưng long thông tứ hải" (sanh ý thạnh vượng có tiếng khắp nơi).
- Đúng vậy, thật Giám đốc có duyên nên "tài nguyên thạnh mậu đạt tam
giang" (tài nguyên dồi dào vô như nước vỡ bờ), do đó, cái bụng của ông ta
càng ngày càng lớn. Đầu năm nay mở thêm bệnh viện thần kinh, ông chủ
tính rất hợp thời. Thế giới càng văn minh, người ta mang bịnh thần kinh
càng nhiều hơn.
- Anh nói nghe thử, có bệnh nhân nào đặc biệt không?
- Tiểu Lê, chú mầy về y viện sẽ tự mình khai thác lấy, nên tha cho việc anh
phải kể lại em nghe, chúng mình hiện giờ bàn chuyện bệnh nhân thì có thú
vị gì?
Nghe Phú nói thế, Phi liền thay đề mục:
- Trước khi đến trạm xe lửa, anh đã tính toán xong, bộ chú mầy chiều nay
có tiết mục gì hay à?
- Mình đi Dương Minh Sơn xem hoa Anh Đào được không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.