ÁI SANH NHẬT KÝ - Trang 1014

lam mút vào liếm cắn, tay cũng không nhàn rỗi, một đường theo bắp đùi
thăm dò hướng về phía trước, tiến nhập vào giải đất tư mật của cô. Đã lâu
không trải qua kích thích như vậy, Diệp Tòng Y lại không có cách nào tiếp
nhận, cô ôm hông lưng gầy yếu của Trầm Hàn Sanh, không tự chủ được
cong người, trong tiếng rên rỉ mang một chút nức nở.

Ngón tay truyền đến cảm giác ấm áp ướt át, động tác tăng lên, nơi ấy

càng ngày càng ẩm ướt, thanh âm Diệp Tòng Y không áp lực nữa, thoả
thích thả mình vui sướng, trên trán Trầm Hàn Sanh thấm dày đặc mồ hôi
hột, đầu ngón tay dần dần đẩy mạnh, xúc cảm nhẵn mịn siết chặt gắt gao
bao vây nàng, thời khắc đó, nàng kích động hạnh phúc không cách nào nói
nên lời.

Dường như muốn bù đắp lại chỗ trống nhiều năm, động tác của nàng

điên cuồng lại kịch liệt, như vĩnh viễn chưa đủ, ra ra vào vào trong thân thể
cô, biểu thị công khai chủ quyền của mình, cố gắng hết sức để chiều chuộng
cô.

- Sanh, Sanh... - Diệp Tòng Y một lần lại một lần rơi xuống từ đỉnh cao

mãnh liệt, khóc thút thít hô hoán tên nàng.

Sau cùng, Trầm Hàn Sanh mệt mỏi nằm phịch trên người cô, cả người

Diệp Tòng Y sợ run, hai tay ôm chặt nàng, hai người chìm đắm trong chốc
lát an tĩnh diệu kỳ. Chỉ một lát sau, môi lại lần nữa dính vào, hoặc tham lam
khẩn cấp, hoặc cẩn thận triền miên, mãi đến khi sắp hít thở không thông
mới lưu luyến rời xa nhau, khóe mắt Diệp Tòng Y rưng rưng, hai tay nâng
mặt của Trầm Hàn Sanh, thâm tình nhìn nhau: “Sanh, tớ yêu cậu, tớ yêu
cậu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.