ÁI SANH NHẬT KÝ - Trang 1012

Lông mi thanh tú, đôi mắt ôn nhu long lanh trong suốt như ánh sao,

chiếc mũi tinh xảo, cánh môi anh đào màu hồng phấn, còn gương mặt đó,
vẫn mỹ lệ như vậy, qua năm tháng lắng đọng, qua thời gian chạm trổ, sinh
ra vài phần hờ hững, sinh ra vài phần thùy mị, sức quyến rũ cũng chỉ tăng
chứ không giảm.

Ngón tay Trầm Hàn Sanh dịu dàng lướt qua mặt cô, ánh mắt có chút si

ngốc, bỗng nhiên đưa tay rút trâm cài tóc của cô, mái tóc đen lập tức đổ
xuống như thác nước.

Diệp Tòng Y bị nàng nhìn thẳng vào có chút thẹn thùng, buông đôi mắt

xuống: “Sanh, có phải tớ đã già rồi không?”

Trầm Hàn Sanh thở dài lắc đầu: “Cậu không già, trái lại càng ngày càng

đẹp, nhưng tớ lại già rồi, lòng già rồi, tìm được cậu rồi.”

Diệp Tòng Y kéo tay nàng, nhẹ vỗ về mặt mình, nức nở nói: “Sanh, tớ

biết những năm nay cậu rất khổ.”

- Có thể đối mặt với cậu như bây giờ, tất cả đều đáng giá. - Xúc giác

truyền đến cảm giác nhẵn mịn trên mặt cô, khiến Trầm Hàn Sanh yêu thích
không buông tay: “Tòng Y, cậu nói xem mấy ngày này chúng ta không đi ra
ngoài à?”

- Ừ, nhìn môi cậu, nhìn lại tớ, dáng vẻ như vậy sao đi ra ngoài?

- Trong tủ lạnh có thể không đủ thức ăn.

Diệp Tòng Y mỉm cười: “Gọi Hà Na mua đưa tới là được rồi.”

Trầm Hàn Sanh nhíu mày nói: “Tuy rằng thế giới hai người tớ đã chờ

mong rất lâu rồi, thế nhưng miệng biến thành thế này, không thể không nói
cũng hận hận.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.