ÁI SANH NHẬT KÝ - Trang 104

May mắn Trầm Hàn Sanh cũng không để ý cô nói gì, lại mở miệng hỏi:

"Cô bị thương chỗ nào?"

Nàng vừa hỏi, Diệp Tòng Y liền cảm giác như bắt được thảo dược cứu

mạng, lập tức chỉ chỉ tảng đá: "Vừa rồi trượt một cái, thiếu chút nữa ngã sấp
xuống."

Trầm Hàn Sanh vẻ mặt thân thiết: "Thế đau chỗ nào?"

- Chân trật một chút, có hơi hơi đau, nhưng không có chuyện gì.

- Có thể đi không?

Diệp Tòng Y ngồi tại chỗ giật giật, nhịn không được hơi nhíu đôi mi

thanh tú: "Chắc là không thành vấn đề."

Trầm Hàn Sanh nhìn xung quanh một chút, nhẹ giọng nói: "Chúng ta

tìm chỗ ngồi xuống nghỉ ngơi một chút, tôi xem cho cô."

- Ừ.

Trầm Hàn Sanh đỡ cô đi một đoạn ngắn, đến một chỗ tương đối rộng,

bên kia vừa vặn có một gốc cây khô nằm ngang trên mặt đất, gốc cây đó trở
thành ghế ngồi thiên nhiên, Diệp Tòng Y ngồi lên, Trầm Hàn Sanh để túi
qua một bên, quỳ xuống trước mặt cô, cuốn ống quần lên, sau đó lần lượt
cởi giày của cô.

Mặt Diệp Tòng Y nhanh chóng đỏ lên, cản tay nàng: "Không cần, tôi...

tôi tự mình làm được."

- Không sao, tôi là bác sĩ. – Trầm Hàn Sanh nhìn cô một cái, đẩy tay cô

ra, chậm rãi cởi đôi giày thể thao màu trắng, bàn chân trắng tuyết mềm mại
hiện ra trước mắt. Diệp Tòng Y nhìn hành động quan tâm thân thiết của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.