ÁI SANH NHẬT KÝ - Trang 108

không nói gì, hồi tưởng đến chuyện vừa rồi, cô quả thực muốn tìm một cái
lỗ để chui xuống.

Trầm Hàn Sanh rửa mặt, lẳng lặng đứng đó một lát, lấy khăn thấm nước

lau mặt, xoay người lại, thả ánh mắt rồi ngồi xổm xuống, một tay cầm chân
Tòng Y, một tay mở nắp chai rượu thuốc xoa bóp.

Sắc mặt Diệp Tòng Y ửng đỏ như say rượu, cúi đầu không dám nhìn

nàng, tất nhiên cũng không thấy ánh mắt đã có chút đỏ lên của nàng. Tay
Trầm Hàn Sanh xoa bóp mắt cá chân cô, nàng dùng lực không nhẹ không
mạnh, rất phù hợp, tuy rằng vẫn có chút đau đau, nhưng lại cảm thấy thực
thoải mái.

Mùi của rượu thuốc xoa bóp tràn ngập trong hơi thở, Diệp Tòng Y hơi

hơi nhăn mũi, bất chấp lại miên man suy nghĩ, khi ngẩng đầu nhìn Trầm
Hàn Sanh, chỉ thấy nàng cúi thấp mi mắt, chuyên chú vào động tác tay,
khuôn mặt bình tĩnh như không có gì xảy ra, Diệp Tòng Y đột nhiên có chút
hoài nghi vừa rồi có phải chăng là ảo giác của bản thân.

Sau một lúc lâu, sắc đỏ trên mặt Diệp Tòng Y dần dần biến mất, mà

Trầm Hàn Sanh cũng buông tay ra, nhẹ giọng nói: “Xong rồi.” Diệp Tòng Y
vội vàng cầm lấy tất mang vào.

- Cảm giác khá hơn chút nào không?

- Ừ. – Diệp Tòng Y nhẹ nhàng lên tiếng, lại nhìn tay nàng: “Nhưng làm

tay cô bẩn rồi.”

- Lên núi rửa một chút là được rồi. – Trầm Hàn Sanh mỉm cười lắc đầu,

còn nói: “Tiếp tục nghỉ ngơi một chút đi.”

- Lên núi không phải là đã quá khuya rồi sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.