ÁI SANH NHẬT KÝ - Trang 110

Diệp Tòng Y thấy nàng như vậy, không tiện nói tiếp, hơn nữa quả thật

cũng cảm giác có chút đói bụng, cầm lấy túi của nàng, mở ra, lấy ra từ bên
trong, anh đào, trái cây rau củ sấy khô, quả óc chó, thạch rau câu, sữa chua,
chocolate đen, từng đống từng đống lớn, cô không khỏi há hốc mồm: “Cô
sao lại mua nhiều thứ như vậy?”

Trầm Hàn Sanh cười nhẹ: “Trên núi không có gì để ăn, tất nhiên sẽ cần

thiết.”

Thần sắc Diệp Tòng Y khác thường, nhìn nàng một cái, thật lâu mới nói:

“Nhưng cơ bản là tôi đều thích ăn những thứ đó.”

- Phải không? Vậy là tốt rồi. – Trầm Hàn Sanh uống một ngụm nước,

giọng điệu vẫn thản nhiên như thường, Diệp Tòng Y đưa một bao trái cây
rau củ sấy khô đến trước mặt nàng.

- Tôi không thể ăn. –Trầm Hàn Sanh đưa lên đôi tay đầy mùi rượu, cười

nói: “Dù gì tôi cũng không đói, cô ăn chút đi, ăn xong chúng ta tiếp tục lên
đường.”

Diệp Tòng Y yên lặng thu hồi đồ ăn vặt, cầm một miếng đưa vào trong

miệng mình. Hai người ngồi ở thân cây tạm nghỉ một lát, lại tiếp tục lên
đường, Trầm Hàn Sanh vẫn đang đi sau, không biết xuất phát từ nguyên
nhân gì, nàng không hề đỡ Diệp Tòng Y, dù cô mệt chết đi được, cũng chỉ
đứng phía sau cô yên lặng chờ.

Một đường không nói chuyện, tới đỉnh núi khi đã gần chạng vạng tối,

Trầm Hàn Sanh đi thẳng đến khách sạn nàng và Tiểu Phương thường xuyên
ở, quả nhiên Tiểu Phương đã đặt sẵn hai phòng

Hà Na vừa thấy Diệp Tòng Y đến, lập tức hô to: “Hai người làm gì phía

sau mà giờ mới đến, em lo lắng chết!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.