ÁI SANH NHẬT KÝ - Trang 118

- Hàn Sanh. – Diệp Tòng Y tiến lến hai bước, ý đồ muốn giữ nàng,

nhưng di động trong ba lô bỗng dưng vang lên, cô nhìn Trầm Hàn Sanh, lại
quay đầu nhìn ba lô trên giường, đang do dự, Trầm Hàn Sanh nâng nâng
cầm: “Cô nên tiếp điện thoại trước.”

- Vậy cô đừng đi, tôi có lời muốn nói.

- Ừ. Trầm Hàn Sanh gật đầu.

Diệp Tòng Y thả tâm, xoay người hướng đến bên giường, lấy điện thoại

ra, nhìn nhìn dãy sỗ, nhấn nút trả lời: “A lô, Vân Tuấn.” Đầu dây bên kia lại
truyền đến một thanh âm thanh thúy của trẻ con: “Mẹ ơi.” Trên mặt Diệp
Tòng Y lập tức hiện ra tia cười ôn hòa: “Tuyết nhi, thì ra là con tự lấy điện
thoại ba gọi cho mẹ à.”

- Là ba ba cho con gọi, mẹ ơi, bao giờ mẹ về? Con rất nhớ mẹ.

- Ừ, mẹ cũng nhớ con, con phải ngoan ngoãn, ngày mai mẹ sẽ về. Cả

ngày nay con làm gì? Có nghe lời dì và ba không?

Thanh âm Tào Ấu Tuyết lập tức trở nên hưng phấn hẳn lên: “Hôm nay

con không ở nhà với dì, con và ba ba với di ngoại công di bà ngoại cùng đi
thăm bà ngoại, dì nhỏ cũng ở đó. Di bà ngoại bảo con múa cho mọi người
xem, tất cả mọi người đều khen con múa đẹp, dì nhỏ nói sẽ thưởng cho con,
nên buổi chiều mang con đi chơi, mua cho con nhiều thiệt nhiều quần áo và
búp bê.”

- Bà ngoại nào? – Diệp Tòng Y có điểm kinh ngạc.

Tào Ấu Tuyết miệng hơi nhếch lên: “Sinh nhật của một bà ngoại, bọn

con đi khách sạn ăn cơm, thiệt nhiều người đến mừng sinh nhật bà, họ nhìn
thấy con, sẽ hôn con, hơi hơi phiền.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.