ÁI SANH NHẬT KÝ - Trang 167

sao? Đâu đến nỗi đâu, mẹ thấy Vân Tuấn và Tòng Y đối với con rất tốt,
những lời này của con, cũng đừng cho Tòng Y nghe được, mọi người đều là
người một nhà, mẹ mặc kệ bọn con xảy ra chuyện gì không thoải mái, sau
này đừng dùng khẩu khí này nói với tỷ phu và tỷ tỷ nữa.”

Trịnh Thái tiếp lời nói: “Nhưng Vân Tuấn là một đứa nhỏ tốt, nếu sau

này con tìm được một nam nhân giống thế, ba và mẹ con cũng không cần lo
lắng nữa.”

- Con phục ba, con sẽ không tìm người như vậy... Ai, quên đi, con đối

với anh ta không có ý kiến, lời con nói chính là cái nhìn chân thật, cho dù
hai người không muốn nghe. – Trịnh Duyệt Nhan hứng thú tán gẫu giảm
xuống, lười biếng đứng dậy: “Con cũng không nói với chị ấy cái gì, chị ấy
có gì hay để con nói, điều duy nhất con có thể nói là chị ấy tìm một nam
nhân quá mức chú trọng vẻ bề ngoài. Còn nữa, ba mẹ đừng có hở một tí ra
là nói với con, cái gì mà người một nhà người một nhà không được sao?
Với con mà nói, chị ấy và Tuyết Nhi có thể tính là người một nhà, nhưng về
phần anh ta, còn xa lắm...”

Thấy nàng xoay người đi, Trịnh Thái khẽ quát: “Con muốn đi đâu?”

Trịnh Duyệt Nhan thở dài: “Hai người nói về đứa con trai gương mẫu,

con tự giác thấy có lỗi, không muốn bị nước bọt làm chết đuối, nên con
ngoan ngoãn lên lầu về phòng mình.”

Trịnh Thái và Trịnh phu nhân nhìn bóng dáng nàng, khóc không cười

nổi, ai ngờ nàng đi được vài bước, lại quay đầu, đôi mắt trong suốt mị hoặc
híp lại thành dạng trăng lưỡi liềm: “Đúng rồi, ba à, kỳ thật ở một ý nghĩa
nào đó, ấn tượng của con và ba về tỷ phu giống nhau.”

Trịnh Thái ngạc nhiên, đầu đầy mờ mịt: “Ấn tượng gì giống nhau?”

- Ba mỗi lần nhắc đến anh ta, phải khoe khoang một hồi, đem anh ta

khoe khoang dường như thành đóa hoa, kỳ thật ở trong lòng con, anh ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.