ÁI SANH NHẬT KÝ - Trang 329

Trầm Hàn Sanh nghe xong những lời này, nước mắt bỗng nhiên im lặng

rơi xuống, Diệp Tòng Y không đành lòng nhìn nàng, đem mặt xoay qua một
bên.

- Tòng Y...

Diệp Tòng Y cứng rắn quyết tam, từ miệng phun ra vài chữ: “Đừng gọi

tôi là Tòng Y, nếu sau này không tránh được gặp mặt, tôi hi vọng cậu có thể
nhớ kỹ điều này, thân phận của tôi là bà Tào.”

Lòng Trầm Hàn Sanh như chìm vào vực sâu vạn trượng, cả người đều

cương cứng ở đó.

Dưới ngọn đèn mờ, hai người như bức tượng điêu khắc, thẳng thắn đối

mặt. Gió đêm ôn nhu thổi, làm mái tóc Diệp Tòng Y rối loạn, thổi lất phất
bộ váy trên người cô. Trầm Hàn Sanh để lộ ra đôi mắt đẫm lệ mơ hồ, nhìn
bóng dáng xinh đẹp nhỏ nhắn duyên dáng, bỗng nhiên nhớ đến thời gian
yêu đương cuồng nhiệt của các cô thời đại học, nếu không phải lời nói lạnh
như băng này, lời nói vô tình này, cảnh đêm này, các cô vẫn tốt đẹp như
những năm đó. Lần đầu tiên nàng có một loại cảm giác, chỉ một mình mình
nhớ lại chuyện thuộc về hai người, là điều không có ý nghĩa gì cả.

Nàng lấy mu bàn tay lau đi nước mắt trên mặt, bỗng nghẹn ngào nói:

“Tôi không hề muốn phá tan gia đình của cậu, nếu chúng ta vẫn như vậy, tôi
không cam đoan mình sẽ không có lòng tham, nhưng hiện tại, thật sự không
có, nếu tôi có một hi vọng xa vời đi nữa, đó cũng chỉ là... Có thể thường
xuyên gặp cậu.”

Diệp Tòng Y vẫn đang nghiêng mặt qua một bên, mím môi, không phát

ra một tiếng, nhưng trong mắt cô đã ánh lên tia lệ quang.

- Tôi biết cậu không chỉ có chút thích tôi, cậu cũng rất để ý đến tôi. –

Nước mắt Trầm Hàn Sanh chưa khô, khóe môi lại hiện lên một nụ cười

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.