ÁI SANH NHẬT KÝ - Trang 331

Diệp Tòng Y hít thật sâu một hơi, ngăn chặn lệ nơi hốc mắt, thẳng tắp

nhìn nàng, thanh âm như hàn băng: “Người nhà đương nhiên vĩnh viễn
quan trọng nhất!”

- Tốt, tốt... – Một chút ảo tưởng của Trầm Hàn Sanh bị cô đánh nát,

buông lỏng tay cô ra, nước mắt mãnh liệt tiến ra, trong miệng lại cười to:
“Ha ha, tốt lắm! Tôi rốt cuộc cũng không cần đi tìm đáp an nữa.”

Cô vừa khóc vừa cười, nói năng có chút lộn xộn, như người có chút thần

kinh, Diệp Tòng Y chưa bao giờ thấy qua nàng luống cuống như vậy, không
khỏi có điểm bị dọa, vô thức cô tiến lên muốn đến gần nàng, nhưng Trầm
Hàn Sanh lại vươn tay, làm động tác ngăn cản, lớn tiếng nói: “Cậu đừng
đến đây!”

Phút chốc nàng thu liễm nụ cười, lui lại phía sau vài bước, thanh âm vô

cùng lạnh lùng: “Tôi sau này sẽ như cậu mong muốn, không bao giờ tìm
cậu, không bao giờ gặp cậu nữa! Mà cậu, tốt nhất đừng bao giờ nhớ ra tôi,
nhớ rõ, đừng bao giờ!” Nói xong, nàng dùng sức lau đi nước mắt trên mặt,
xoay người chạy về phía trước.

Nàng tựa hồ dốc toàn bộ sức, chạy trốn thật nhanh, trong chớp mắt biến

mất ở chỗ góc quanh, nước mắt Diệp Tòng Y rốt cuộc cũng ngăn không
được nữa, cuồn cuồn từ hốc mắt trào ra, cô ngơ ngác nhìn hướng nàng rời
đi, cơ hồ khóc không thành tiếng: “Hàn Sanh, tôi không muốn đả thương
cậu, nhưng tôi không còn cách nào khác... Tôi đánh mất đi tư cách yêu cậu,
tôi không giống Duyệt Nhan, tha thứ cho tôi...”

Cảm giác như mình đã ngủ thật lâu, mơ vô số lần, tuy nhiên khi tỉnh lại,

vẫn cảm thấy như đang nằm mơ, mở to mắt, liền thấy mình đang nằm trong
một căn phòng huy hoàng, được bày biện xa hoa rực rỡ nguy nga, mà gối
đầu và chiếc giường mềm mại khiến nàng cảm giác như nằm trong đống
bông, trong mũi tràn ngập một mùi nước hoa vô cùng dễ ngửi, tựa hồ lộ ra
một cỗ quen thuộc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.