ÁI SANH NHẬT KÝ - Trang 337

- Cái gì?

- Tất cả mọi thứ. – Khóe mắt Trịnh Duyệt Nhan cũng không nhìn nàng,

thanh âm lại lộ ra tia lạnh lùng: “Chị đã vô tâm theo giúp em, em cũng
không muốn miễn cưỡng nữa, hiện tại chị có thể đi rồi.”

Trầm Hàn Sanh nhìn một đống to đồ đạc, ngơ ngác nói: “Bằng đó thứ

một mình em cầm cũng không tiện.”

- Đó là chuyện của em.

Trịnh Duyệt Nhan gần như đoạt lấy từ trong tay nàng, sau đó như không

khí xẹt qua người nàng, cũng không quay đầu lại đi ra khỏi quầy hàng.

- Duyệt Nhan!

Trịnh Duyệt Nhan nghe được phía sau truyền đến tiếng gọi, cước bộ tuy

rằng không dừng nhưng bước chân vẫn chậm lại, Trầm Hàn Sanh chạy đến
trước mặt nàng, đưa tay ngăn nàng lại.

Trịnh Duyệt Nhan đứng lại, ngoài cười nhưng trong không cười: “Bác sĩ

Trầm, thời gian của chị quý giá, muốn làm gì thì cứ làm đi ạ, không phiền
chị đi theo giúp em nữa.”

Trầm Hàn Sanh nhấp mím môi, thấp giọng nói: “Thực xin lỗi.”

- Thực xin lỗi cái gì?

- Tôi thừa nhận hôm nay tâm trí không tập trung, tôi... Thời gian này

tâm tình không tốt.

Trịnh Duyệt Nhan nhìn nàng, sắc mặt dần dần dịu xuống: “Vì sao?”

Trầm Hàn Sanh nghĩ đến Diệp Tòng Y, ánh mắt trở nên vô cùng ảm

đạm: “Duyệt Nhan, thực xin lỗi, là một ít việc riêng, tôi không muốn nói.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.