ÁI SANH NHẬT KÝ - Trang 339

- Không phải... Tôi chỉ cảm thấy cái màu tìm đẹp hơn thôi. – Trầm Hàn

Sanh giải thích một chút, bỗng nhiên đỏ mặt lên: “Ai, em làm sao vậy chứ.”

Trịnh Duyệt Nhan thấy dáng vẻ sốt ruột của nàng, lại buồn cười: “Được

rồi, đừng giải thích, cứ y như kẻ ngốc.”

Nhân viên bán hàng kia cười với Trịnh tiểu thư: “Tiểu thư, cô sẽ lấy cái

màu tím?”

- Đương nhiên.

- Để tôi gói lại cho cô.

Trịnh Duyệt Nhan đem túi nội y đưa cho Trầm Hàn Sanh, trên mặt lộ ra

một biểu tình mĩ mãn: “Được rồi, vậy cũng nhiều rồi.”

Trầm Hàn Sanh nhìn đồ đạc trong tay, cười khổ nói: “Thế này mới gọi là

nhiều?”

- Ý kiến?

- Không có, dù sao cũng không phải tiền của tôi.

Trịnh Duyệt Nhan trắng mắt liếc nàng một cái, sau đó nói: “Được rồi,

giờ chúng ta đi ăn cái gì đi.”

Trầm Hàn Sanh không khỏi thở dài một tiếng: “Khổ cả ngày rốt cuộc

cũng chấm dứt.”

- Muốn ăn gì?

- Tôi sao cũng được cả, chỉ cần có cái ăn.

Trịnh Duyệt Nhan nghiêng đầu suy nghĩ, cười nói: “Vậy ăn đồ ăn

Thượng Hải đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.