ÁI SANH NHẬT KÝ - Trang 340

Có thể là do mệt, mấy ngày nay Trầm Hàn Sanh rất thèm ăn, nàng luôn

thích vịt bát bửu và cua rượu, ăn khá nhiều, ngược lại Trịnh Duyệt Nhan
không hề nhúc nhích đũa, phần lớn thời gian đều mỉm cười nhìn nàng ăn,
dường như nhìn nàng ăn cũng là một loại hưởng thụ, đợi đến khi bụng cũng
gần no rồi, Trầm Hàn Sanh rốt cuộc nhịn không được nói: “Ăn rất ngon, em
sao lại không ăn? Đi cả ngày không đói sao?”

* Cua rượu: Là món ăn truyền thống của Hưng Hóa, Giang Tô, phổ biến

ở khu vực miền nam. Dùng muối và các gia vị khác để ngâm rượu cua, vị
mặn vừa phải. Thịt cua không tanh, hương vị thơm ngon.

- Hương vị cũng được, nhưng không bằng chị nấu cho em ăn.

Trầm Hàn Sanh cười cười đang muốn khiêm tốn nói vài câu, Trịnh

Duyệt Nhan bỗng nhiên chuyển đề tài: “Ngày đó vì sao lại không tiếp điện
thoại của em?”

- Hả?

- Tối hôm đó em gọi điện thoại cho chị, vang vài tiếng rồi tắt.

Trầm Hàn Sanh hồi tưởng một chút, thức ăn trong miệng bỗng nhiên

thấy khó nuốt, sau một lát lâu, mới nói: “Ừm, đêm đó à, di động hết pin.”

- Thế sao đó sao lại không gọi lại cho em?

Trầm Hàn Sanh vốn không phải là người giỏi nói dối, bị nàng ép hỏi vài

câu, cả người liền trở nên không được tự nhiên: “À, tôi... Tôi sau đó lại
không nhớ đến.”

Trịnh Duyệt Nhan nhìn nàng một lúc, bỗng nhiên bật cười: “Bộ dạng

của chị thật đáng yêu, giống như học sinh tiểu học đang trả lời câu hỏi của
giáo viên.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.