ÁI SANH NHẬT KÝ - Trang 379

Trên mặt truyền đến cảm giác trơn bóng, đầu Trầm Hàn Sanh bưng bưng

nhức lên, ngơ ngác nhìn nàng, trong ánh mắt tràn ngập mông lung không
biết làm sao, Trịnh Duyệt Nhan lại thì thầm bên tai nàng: “Hàn Sanh, em có
thể cho chị hạnh phúc.” Trong lòng Trầm Hàn Sanh lập tức nổi lên đủ loại
tư vị, giữa bi thương lại nhận được hành động ôn nhu, đau đớn dần dần phai
nhạt, trong lúc nửa tỉnh nửa mê, một thanh âm nhỏ giọng vang lên bên tai:
“Cô nên buông bỏ cậu ấy, cô nên có cuộc sống mới, cậu ấy đã sớm buông
bỏ cô.” Một thanh âm khác lại nói: “Không, cô không thể làm vậy, người cô
yêu là Tòng Y.”

Khi tâm trí đang giao chiến, một đầu lưỡi ôn nhuyễn linh hoạt khiêu mở

hàm răng nàng, chui vào trong khoang miệng nàng, tiêu diệt tia lý trí cuối
cùng. Trầm Hàn Sanh nhớ đến lời Diệp Tòng Y nói đêm đó, ‘Hi vọng cậu
đối xử tốt với Duyệt Nhan’, trong lòng nổi một cỗ lửa giận, đột nhiên đưa
tay gắt gao ôm Trịnh Duyệt Nhan, một trận ý nghĩ muốn trả thù hoàn toàn
bao phủ toàn bộ tâm trí nàng. Các nàng kịch liệt hôn môi, trong miệng toàn
hỗn hợp mùi rượu và nước mắt mặn đắng, nhưng loại tư vị kỳ dị này tựa hồ
lại càng châm thêm vào dục vọng của nhau, thân thể hai người dây dưa, rồi
nháy mắt ngã vào giường lớn.

- Cái gì? Ba mẹ chiều nay bay đến đây? Sao lại đột nhiên vậy? Sao anh

không nói cho em nghe? – Diệp Tòng Y đứng trước cửa sổ trong văn
phòng, tay cầm điện thoại, đôi mi thanh tú hơi nhíu lại.

- Họ quyết định đột xuất mà, anh cũng mới biết trước lúc ba mẹ lên máy

bay thôi. – Tào Vân Tuấn nghe ra thanh âm của cô có hơi tức giận, bồi cười
nói.

Diệp Tòng Y cũng không biết mình sao lại thế này, cư nhiên lại bị tin

này làm tức giận, sau một lát, nghi hoặc hỏi: “Anh có biết sao ba mẹ đột
nhiên đến đây không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.