ÁI SANH NHẬT KÝ - Trang 390

chút nào.

Trầm Hàn Sanh cười: “Tiếp đi, nói không chừng là chuyện quan trọng gì

đó.” Thay nàng cầm lấy điện thoại đưa cho nàng, Trịnh Duyệt Nhan không
tình nguyện nhìn một cái: “Là mẹ em.”

- Cần tôi tránh đi không? – Trầm Hàn Sanh cười.

- Thần kinh à? – Trịnh Duyệt Nhan lên tiếng, rồi lại dựa sát vào lòng

nàng, tiếp điện thoại: “Mẹ, có chuyện gì ạ? Hả? Con không về không được
sao, ngày mai đến đây mời bọn họ cũng như nhau thôi mà... Được rồi, được
rồi, con về, con về là được rồi, vâng, cứ như thế đi, con cúp máy, chào mẹ.”

Ít ỏi nói vài câu, nàng treo điện thoại, để ĐTDĐ qua một bên: “Thật

đáng ghét, em nghĩ hôm nay muốn ở bên cạnh chị, lại cố tình có việc này.”

- Làm sao vậy?

- Bác trai bác gái nhà em đến đây, đến thăm mẹ em với biểu tỷ, mẹ em

nói tối nhất định phải về bồi họ ăn cơm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.