ÁI SANH NHẬT KÝ - Trang 416

Khóe miệng Trầm Hàn Sanh mím lại, ngẩng đầu nhìn hắn: “Anh cảm

thấy sao?”

Tiểu Phương nhìn nàng hồi lâu, cũng trầm mặc rồi mới nhẹ giọng nói:

“Từ từ sẽ suy nghĩ thông suốt, thời gian tàn khốc sẽ khiến em trở nên tàn
khốc. Đây là một bắt đầu rất tốt.”

- Không, thời gian chỉ là tên đồng phạm thôi, tàn khốc là do kẻ khác,

như vậy cũng tốt, nhiều năm trước ôm niềm tin, không dám sa ngã, hiện tại
có thể theo đuổi chính mình một phen.

Tiểu Phương nhăn mi tâm: “Ở bên cạnh Duyệt Nhan là sa ngã?

- Ở một ý nghĩa nào đó thì đúng vậy.

- Nếu chính bởi vì như vậy, em đến bên Duyệt Nhan làm gì? – Ánh mắt

Tiểu Phương tức giận.

- Bởi vì Duyệt Nhan muốn, tôi cũng cần. – Trầm Hàn Sanh buông chiếc

đũa, nhìn hắn, bên môi hiện lên một nụ cười thản nhiên: “Đến bên cạnh em
ấy, nguyên nhân rất nhiều, ví dụ như tôi nghĩ đến, cả cuộc đời này còn một
đoạn đường dài phải đi, còn phải đi qua nhiều năm tháng, lại đi một mình
trên con đường u tối lạnh lẽo, tôi cũng sẽ rất sợ hãi, rất kích động. Mọi
nguyên nhân vô sỉ bỉ ổi có rất nhiều, tôi cũng muốn lắm lời, đương nhiên,
anh có quyền khinh bỉ tôi, nhưng tôi tuyệt đối không muốn lừa anh, nói là
tôi đến bên Duyệt Nhan nhanh như vậy là vì tôi yêu em ấy.”

Ánh mắt Tiểu Phương hơi trầm xuống, có chút cay đắng nói: “Cho nên,

chính là em không buông bỏ Diệp Tòng Y được! Em hiện tại là bị em ấy
làm bị thương, bị nàng lại một lần nữa buông bỏ, rốt cuộc vẫn vô lực kiên
trì như vậy, tìm người đến bồi tiếp mình là được rồi?! Em nghĩ Trịnh Duyệt
Nhan là cái gì? Em ấy có chỗ nào không bằng Diệp Tòng Y?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.