ÁI SANH NHẬT KÝ - Trang 420

Diệp Tòng Y cười nhẹ, cũng không nói tiếp, Hà Na nhớ đến những lần

các cô chạm mặt ở công ty, đầu lại chuyển hướng ra ngoài cửa sổ, qua một
hồi lâu mới chậm rãi nói: “Gần đây chị trốn em.”

- Ừ. – Diệp Tòng Y trả lời dứt khoát.

- Tại sao?

- Em hỏi chị nguyên nhân, chị có chút không nói nên lời. – Diệp Tòng Y

nhìn nàng một cái, khóe miệng giương lên một nụ cười chua xót: “Bởi vì
chị sợ em nhắc đến Hàn Sanh và Duyệt Nhan, chị không muốn nghe tên cả
hai, cũng không muốn biết chuyện của họ.”

Hà Na nhìn nàng, tia kinh ngạc trong mắt không cách nào hình dung:

“Chị... Chị để tâm Trầm Hàn Sanh như vậy?

- Vậy nên chị mới nói chị nói không nên lời.

- Trời ơi, đây là chuyện gì đây! – Hà Na dựa mạnh vào ghế ngồi, không

tin được nói: “Các người làm sao vậy? Chỉ ngắn ngủi mấy tháng, đã khiến
cho chị yêu Hàn Sanh đến chết đi sống lại sao? Chị... Chị lại vì chị ta mà
trốn em, vậy chị và Duyệt Nhan sau này phải làm sao đây? Định không gặp
mặt nhau sao? Tòng Y, lý trí của chị đi đâu rồi? Có cần phải vậy không?”

- Điều em hỏi chị, cũng là điều mỗi ngày chị tự hỏi mình. – Diệp Tòng

Y cắn cắn môi, ngực ẩn ẩn đau: “Nhưng chuyện này, chị cũng không biết là
vì sao. Em nói chỉ mấy tháng, nhưng chị lại cảm thấy, mỗi cái giơ tay nhấc
chân của cậu ấy, đều gợi cho chị cảm giác quen thuộc, hấp dẫn, cảm giác
như trước kia bọn chị đã từng biết nhau, hoặc là kiếp trước đã từng biết
nhau.”

Hà Na lắng nghe, có cảm giác không phát ngôn nổi, nhịn không được

nói: “Không bằng chị cứ nói là trong đoạn trí nhớ chị mất, chị có quen biết
chị ta đi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.