ÁI SANH NHẬT KÝ - Trang 52

Trịnh Duyệt Nhan đứng thẳng lại, thở ra một tiếng, Trầm Hàn Sanh

buông tay ra, lạnh lùng nhìn nàng, rốt cục nhịn không được nói: “Người sẽ
bị nghiêng ngả khi đến trạm, ổn định một chút.”

- Rất quan tâm đến em nhỉ. – Trịnh Duyệt Nhan sửa lại mái tóc hơi rối

của mình, cười cực kỳ quyến rũ: “Thì ra chị cũng là kiểu ngoài lạnh trong
nóng thôi.” Trầm Hàn Sanh bắt đầu hối hận vì lắm miệng nói câu này,
nghiêng đi mặt, nhìn phía ngoài cửa sổ.

Từ bệnh viện đến nhà Trầm Hàn Sanh chỉ có bốn trạm, xuống xe rồi đi

hơn mười bước, Trầm Hàn Sanh khóe mắt nhìn về phía sau xem, trong đám
người, bóng dáng Trịnh Duyệt Nhan vẫn bắt mắt như vậy.

Nàng không thể tưởng tượng, nín khí ra khỏi tàu điện, Trịnh Duyệt Nhan

không nhanh không chậm theo sau nàng, Trầm Hàn Sanh đi một đoạn
đường ngắn, đột nhiên dừng lại, xoay người nói: “Trịnh tiểu thư, xin hỏi em
thấy đủ chưa?”

Trịnh Duyệt Nhan chỉ chỉ ánh đèn rực rỡ của một căn hộ xinh đẹp: “Em

biết nhà chị.”

Trầm Hàn Sanh mặt lạnh lùng: “Em điều tra tôi?”

- Em chỉ đối với chị cảm thấy hứng thú thôi.

Trầm Hàn Sanh nén giận nói: “Nhưng tôi đối với em không có hứng thú,

em có biết đang quấy rầy cuộc sống của tôi không!”

- Em đã nói, không có gì tuyệt đối, hứng thú có thể chậm rãi bồi dưỡng.

Chị cần gì phải tức giận, em đối với chị lại đâu có ác ý. – Trịnh Duyệt Nhan
khẩu khí vẫn nhẹ nhàng đều đều, ánh mắt nàng hướng nhìn loạt căn hộ kia,
trên mặt bỗng nhiên nở nụ cười ngây thơ vô hại của một cô gái: “Cũng tới
dưới lầu nhà chị rồi, không mời em lên uống nước sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.