ÁI SANH NHẬT KÝ - Trang 556

mỗi lần lật trang, giấy lại phát ra âm thanh ‘sàn sạt’ nhỏ.

Về phần đại học, bất tri bất giác đã xem xong, mặc dù giữa lúc đó có vụ

cãi nhau nhỏ, có tình tiết giận dỗi, nhưng cơ bản là toàn bộ nhật ký luôn
ngọt ngào, những hàng chữ để lộ ra tâm tình vui sướng sáng sỡ của chủ
nhân, tràn ngập hơi thở tình yêu và hạnh phúc.

Về tên của Tào Vân Tuấn, sau lần thứ ba thứ năm xuất hiện, sau chuyện

ảnh chụp cũng không nhắc tới nữa.

Hà Na bưng một cái khay trong tay, từ nhà bếp chậm rãi đi đến, nàng

nhìn Diệp Tòng Y, hơi hơi lắc đầu, phát ra một tiếng thở dài không thể nghe
thấy, sau đó để khay lên bàn trà, ôn nhu nói: “Tòng Y, cái đó chị cứ từ từ
xem, uống canh này trước đi, em đã nấu lâu rồi.”

- Hà Na, em cứ đặt xuống, chị uống sau. – Diệp Tòng Y hạ mí mắt,

thanh âm hơi khác thường.

Hà Na nhíu mày: “Tòng Y, chị đã té xỉu đấy! Chị có biết bây giờ mình

đang suy yếu thế nào không, nếu có chuyện gì xảy ra thì sao?!”

Khóe miệng Diệp Tòng Y hiện lên một nụ cười thản nhiên, cô ngẩng

đầu, nụ cười lại dần trở nên thê lương: “Cơ thể của chị, có người để ý sao?”

- Em để ý! Cho nên làm ơn, ăn nhiều một chút, uống nhiều một chút,

được không? – Bộ dạng Hà Na, có chút nổi giận.

Diệp Tòng Y mím môi, tay như có ngàn cân, che lấp phần nhật ký còn

lại, trầm mặc chốc lát, cô bỗng nhiên nhẹ giọng nói: “Hà Na, chị... Chị thật
sự sợ hãi, lại sợ hãi cái khác...”

Cô gian nan nuốt xuống một chút, thanh âm lại có chút phát run.

- Sợ gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.