ÁI SANH NHẬT KÝ - Trang 554

Từ lúc cãi nhau với Sanh đến nay, đây là ngày thứ ba tôi ở lại trường.

Sanh cũng không đến trường tìm tôi, cứ nghĩ đến việc mỗi ngày tôi đều
mong chờ cậu ấy đến đây dỗ dành tôi trở về, nhưng sự thật là không, tâm
tình của tôi càng ngày càng ê ẩm.

Buổi sáng Mạnh Xuân luôn thắc mắc sao mắt tôi lại đỏ đỏ sưng sưng, tôi

cuối cùng chỉ nói là ngủ không ngon, chỉ có Thịnh Phương biết nguyên
nhân, khi không có người nào, cậu ấy sẽ lại khuyên tôi, an ủi tôi, thay tôi
phân tích tâm tính của Sanh.

Tôi nghĩ, có đôi khi, có thể là tôi xem nhẹ cảm nhận của Sanh về chuyện

của anh Vân Tuấn, tôi vẫn cần giải thích với cậu ấy, mà không phải tự mình
chắc chắn rằng cậy ấy sẽ không ngại.

Tôi có chút tự trách, nhưng nghĩ đến ngày đó cậu ấy hờ hững với tôi như

vậy, lòng tôi lại tan nát.

Buổi tối, tôi một mình ở ký túc xá, không đi tự học buổi tối, khi bóng

dáng Hàn Sanh xuất hiện trước mặt tôi, nước mắt tôi chớp một cái liền chảy
ra, tôi nghiêng người, mặt hướng về vách tường không để ý đến cậu ấy,
những lại vẫn toàn tâm chú ý vào phản ứng của cậu ấy.

Tôi cảm giác cậu ấy ngồi xuống bên giường tôi, cậu ấy cũng giống như

trước kia, dịu dàng vuốt ve những sợi tóc của tôi, sau đó, tôi nghe được
giọng thoáng khàn khàn hơn ngày thường: “Tòng Y, thật xin lỗi.”

“Anh ta thoạt nhìn không tệ, đại đa số con gái đều thích ngoại hình như

vậy, cậu ở bên cạnh anh ta, cười rất vui vẻ. Tấm ảnh kia, khiến tớ không
thoải mái.”

“Tớ nghĩ tớ có chút ghen, tớ ghen tị với những gì cậu cùng anh ta trải

qua, ghen tị anh ta là thanh mai trúc mã của cậu, ghen tị anh ta là người
xuất hiện trong cuộc đời cậu sớm hơn tớ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.