ÁI SANH NHẬT KÝ - Trang 594

Diệp Tòng Y nhìn bóng dáng của nàng, lòng chua xót khôn kể, một hồi

lâu, mới chậm rãi nói: “Đúng vậy, về chuyện giữa chúng ta, tớ không nhớ gì
cả. Nhưng cảm giác của tớ đối với cậu, giữa chúng ta xảy ra nhiều chuyện
như vậy, ý cậu chỉ là thích thôi đúng không? Chỉ là... Đi ra ngoài vớ bừa
phải cái lí trí cô đơn thôi sao?”

Thanh âm Trầm Hàn Sanh cực khẽ nói tiếp một câu: “Cho dù là yêu,

cũng không phải chỉ mình tớ mà thôi.”

- Hàn Sanh, cậu... - Đôi môi anh đào của Diệp Tòng Y khẽ nhếch, không

thể tin được nhìn nàng, lòng nháy mắt rơi vào vực sâu, thân thể nàng nhẹ
nhàng run run, đưa tay dùng sức bịt miệng mình lại, không cho mình khóc
thành tiếng.

Cô biết Trầm Hàn Sanh hiểu lầm mình, hơn nữa hiểu lầm kia cũng chính

là tự cô tạo ra nữa, nhưng cô chưa từng nghĩ đến nàng lại hiểu lầm cô sâu
đến vậy.

Trầm Hàn Sanh nhắm mắt lại, nhẹ giọng nói: “Tòng Y, chúng ta không

cần nói những chuyện không có ý nghĩa này. Điều cậu bây giờ nên suy
nghĩ, là về sau cậu phải làm sao bây giờ.”

- Nếu cậu vẫn rất thương hắn, cậu có thể tha thứ cho việc hắn gạt cậu

không? Nếu tha thứ cho hắn, về sau cậu có tính toàn gì không?

Những lời này vừa nói ra, phía sau thật lâu không có phản ứng, đợi một

lát, Trầm Hàn Sanh rốt cuộc cũng không nhịn được mà quay đầu: “Tòng Y.”

Diệp Tòng Y tựa vào sô pha, mái tóc dài tán loạn, khuôn mặt đờ đẫn, lộ

ra vẻ tái nhợt như tờ giấy, cả người giống như bị hút hết linh hồn còn lại
trong xác.

- Hàn Sanh, có phải là tớ nói gì với cậu, cậu cũng tin hết không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.