ÁI SANH NHẬT KÝ - Trang 626

* Như khấp như tố: Như khóc lóc như kể lể.

- Hàn Sanh, tớ biết tớ rất ích kỉ, nhưng tớ không biết mình phải chạy đi

đâu, phải tiếp tục thế nào. Trước kia chưa xem nhật ký, tớ yêu cậu, xem
nhật ký, tớ biết cậu là người tớ từng yêu, chỉ cần có cậu, tớ mới có dũng khí
để sống, tớ có thể chỉ có hai bàn tay trắng, nhưng tớ không muốn mất đi
cậu, hơn nữa là sau khi biết chân tướng. Dù tớ biết mình đã không còn tư
cách, tớ còn đến chỗ của cậu, tớ hưởng thụ cảm giác cậu dốc lòng chăm sóc
tớ, lừa dối mình cậu còn yêu tớ, như vậy, trong lòng mới không còn u ám
tuyệt vọng."

- Hàn Sanh, xin hãy tha thứ cho tớ ích kỉ.

- Đừng khóc. — Trầm Hàn Sanh thì thào nói: “Tớ hiểu cảm thụ của cậu,

tớ hoàn toàn hiểu được.”

- Không! Cậu không hiểu, căn bản là cậu không hiểu! — Trong phút

chốc, nước mắt Diệp Tòng Y rơi như mưa, nước mắt ngang dọc trên khuôn
mặt xinh đẹp, Trầm Hàn Sanh nhịn không được đứng dậy, ngồi xuống bên
người cô, yên lặng lấy một tờ khăn giấy cho cô, Diệp Tòng Y không tiếp,
nhắm mắt lại, nhẹ nhàng tựa đầu vào vai nàng.

Hai người vẫn duy trì tư thế đó, vẫn không nhúc nhích, nước mắt dần

làm ướt bả vai Trầm Hàn Sanh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.