ÁI SANH NHẬT KÝ - Trang 655

mất trí nhớ, với tôi mà nói, làm sao không phải là một đả kích khác? Người
mình không ngày nào quên, người là trọng tâm trong cả thế giới của mình,
hoàn toàn không nhớ mình, cảm giác này anh hiểu được sao? Đứng ngay
trước mắt cậu ấy, lòng khẩn trương đến mức tim hầu như muốn nhảy ra
khỏi lồng ngực, cậu ấy lại dùng ánh mắt người xa lạ nhìn mình, sau đó
thong dong bình tĩnh lướt qua thân người mình, khoảnh khắc kia tôi thật sự
đau đớn như chết đi.”

- Niềm tin tôi chống đỡ cho tới nay bị phá hủy mất, tôi bị đánh sụp, thế

nhưng suy sụp còn chưa đủ triệt để, mãi cho đến lần cậu ấy nói. — Trầm
Hàn Sanh đưa mắt nhìn Tiểu Phương, nhẹ giọng nói: “Người mình hoàn
toàn yêu, lời cậu ấy nói, sẽ làm bản thân mất đi năng lực phán đoán, cũng
có lực sát thương lớn nhất, tôi thừa nhận tôi bắt đầu yếu đuối, ngày yếu
đuối đó, bản tính ích kỉ hiện ra.”

- Em nói ích kỉ, là chỉ chuyện đến bên Duyệt Nhan?

- Con người khi còn sống, có bao nhiêu cái bảy năm? Tôi chỉ là, đột

nhiên có cảm giác chán nản chết lặng, tôi không muốn tiếp tục những ngày
biết rõ không có tương lai, mà Duyệt Nhan, vừa mới đến bên cạnh tôi, nói
đến thật buồn cười, em ấy nói với tôi một câu vô cùng cảm động, đó là tôi
vĩnh viễn sẽ không mất đi em ấy.

- Cho nên, em không yêu Duyệt Nhan, em chỉ mượn em ấy để thoát khỏi

Tòng Y? Em chỉ mệt mỏi, muốn tìm một chỗ để bỏ neo, muốn yên định lại,
rồi hiện tại em hối hận. — Tiểu Phương mắt híp lại, biểu cảm có vẻ hơi bất
mãn.

- Tôi mệt mỏi, muốn yên ổn, nhưng cũng không phải lợi dụng em ấy, tôi

muốn bản thân thích em ấy, hơn nữa, cố gắng đối tốt với em ấy, tôi muốn
thích một người, tôi vĩnh viễn sẽ không bỏ rơi, mà em ấy cũng có thể làm
vậy với tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.