ÁI SANH NHẬT KÝ - Trang 689

nhân mấy ngàn ngày đêm, khi muốn ôm Tuyết nhi, không nên rút lấy bóng
dáng một người cha là tôi đây từ con bé, cảm giác đó, nói vậy chứ cũng
không được tốt đâu...”

Nói còn chưa xong đã nghe “chát” một tiếng, trên mặt đã bị một âm

thanh vang dội trong trẻo truyền đền lỗ tai, xung quanh đột nhiên an tĩnh
lại.

Trong mắt Diệp Tòng Y chan chứa nước mắt, cả người run không

ngừng, qua hơn nửa ngày, mới từ miệng bắn ra hai chữ: “Cút ngay!”

Tào Vân Tuấn vuốt ve gò má đau đớn nóng rực, đứng ở đó ngây người

hồi lâu, toàn bộ lửa giận đầy ắp càng tạt về phía Trầm Hàn Sanh.

- Cô đợi đấy, ba chúng ta chưa xong đâu!

Hắn hung tợn bỏ lại những lời này, rốt cuộc cũng che mặt, nhanh chóng

rời đi.

Lúc này đã là cuối thu, gió đêm dần lạnh, làm cho cái rét kéo đến. Diệp

Tòng Y ngây như phỗng đứng tại chỗ, vẫn không nhúc nhích, bóng dáng
nhỏ bé và yếu ớt dưới ánh đèn đường càng đơn bạc thương cảm.

Trong ánh mắt Trầm Hàn Sanh mang theo vẻ kỳ lạ, kinh ngạc nhìn cô,

qua hồi lâu, mới tới gần khẽ nói: “Tòng Y, chúng ta lên đi.”

Diệp Tòng Y vẫn không có bất kỳ phản ứng nào, chỉ là nước mắt trong

hốc mắt không ngừng dũng mãnh tiến ra, dịch thể ấm áp được gió lạnh thổi,
lập tức biến thành một mảnh lạnh lẽo.

Trầm Hàn Sanh đi lên phía trước, đưa tay vỗ về mu bàn tay cô, cảm thấy

lạnh như băng, liền nắm vào lòng bàn tay, nàng tới gần bên tai cô, thanh âm
mang theo tia yêu thương: “Chớ để ý lời nói của tên khốn đó, được không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.