ÁI SANH NHẬT KÝ - Trang 731

em ấy, Duyệt Nhan đối với những người khác thế nào, tớ khó nói nên lời,
nhưng em ấy đối với tớ, không có gì có thể chỉ trích.”

Nàng nghiêng đầu nhìn Diệp Tòng Y: “Kỳ thực, tớ thích thái độ tình yêu

của em ấy, trong tình yêu trong không có nhiều khoan dung nhượng bộ và
lý tính, vốn nên liều lĩnh.” Nói rồi, nàng tùy tiện cầm lên một hộp rau dưa
để vào xe đẩy, quay đầu lại nói: “Đi thôi, chúng ta mua con cá nữa.”

Phòng khách không mở đèn, toàn bộ phòng, màn ảnh truyền hình là

nguồn sáng duy nhất, màu trắng lóe lên lập lòe, Trầm Hàn Sanh và Diệp
Tòng Y ngồi trên ghế sa lon, nhìn không rõ biểu cảm trên mặt.

Ti vi đang chiếu một bộ phim Hồng Kông, tác phẩm kinh điển của TVB.

- Hàn Sanh... – Hai tay Diệp Tòng Y ôm người, ngơ ngác một hồi, bỗng

nhiên khẽ khẽ gọi một tiếng.

- Ừ? – Hai mắt Trầm Hàn Sanh không nháy một cái nhìn chằm chằm

màn hình, dáng vẻ như vậy, tựa hồ thật sự đang xem.

- Cậu có phải nghĩ tớ kiêng dè nhiều lắm? Nếu như, lần trước tớ cũng

dũng cảm đến bên cậu, có phải hết thảy sẽ tốt hơn rất nhiều?

- Tớ rất nhớ cậu của trước kia, rất nhớ rất nhớ. – Trầm Hàn Sanh thu hồi

ánh mắt, nghiêng đầu nhìn cô, thanh âm đặc biệt khẽ: “Thế nhưng, hiện tại
tớ lại có chút mâu thuẫn, tớ không muốn cậu khôi phục ký ức, lại trải qua
một lần thống khổ khác.”

Trong lòng Diệp Tòng Y vốn có nhiều chuyện phải nói, vừa nghe đến

lời này của nàng, thiên ngôn vạn ngữ tựa hồ đều cắm ở yết hầu, nhìn nàng,
thật lâu nói không nên lời.

Trầm mặc đáng kể qua đi, ti vi cũng không còn tiếng đối thoại, mà vang

lên âm nhạc, theo sau đó là tiếng thở dốc mập mờ, Trầm Hàn Sanh kinh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.