ÁI SANH NHẬT KÝ - Trang 821

quái của cô rốt cuộc cũng dần dần bình tĩnh, dường như đã không còn buồn
vui, tựa như ngoài khơi không một gợn sóng. Tia bi tán đáy mắt sau cùng
một cũng dần dần rút đi, cô từ túi bên cạnh lấy ĐTDĐ ra, bấm số Tào Vân
Tuấn: “Bây giờ anh ở đâu? Có rảnh không? Chuyện lần trước anh nói với
tôi, tôi đồng ý, nhưng có chút chi tiết, tôi phải gặp mặt nói với anh một
chút.”

Nơi đây là câu lạp bộ tư nhân cao cấp, là bạn tri kỉ của Trịnh Thái mở,

cũng là nơi các nhân vật nổi tiếng trong thành phố đổ xô vào, Trịnh Duyệt
Nhan mặc dù là hội viên nơi này, nhưng cũng không thường xuyên ghé vào,
bởi vì Trịnh Thái và chú Trịnh Khải của nàng đều rất thích tới nơi này, nên
nàng liền cảm thấy nơi này là dành cho những người có tuổi đến.

Chân mày lá liễu nàng hơi nhíu, như là không có gì để ăn uống, chỉ uống

một chén canh nhỏ, lại đong dưa món điểm tâm ngọt một chút. Hứa Kình
đối diện thấy nàng buông dĩa ăn, thân thể mập mạp bất an xê dịch trên ghế,
do dự cũng buông dao nĩa cầm trong tay.

Trịnh Duyệt Nhan buông khăn ăn trong tay xuống, cười nhìn hắn: “Sao?

Những thứ kia không hợp khẩu vị của anh?”

- Không không không! - Hứa Kình lập tức lắc cái đầu dài như đánh

trống chầu, luôn miệng nói: “Vị ngón lắm, cho tới bây giờ tôi chưa ăn qua
thịt dê rán ngon như vậy, còn có gan ngỗng muối này nữa.”

- Vậy sao anh không ăn nữa? - Giọng nói Trịnh Duyệt Nhan nhẹ bỗng,

nửa giỡn nửa nghiêm túc nói: “Tôi mời khách, anh ăn ít như vậy, rõ ràng
bất mãn với chủ nhà.”

Hứa Kình sửng sốt, nghĩ thầm không phải là cô cũng không ăn sao?

Nhưng trên mặt lại vẫn cười: “Tôi ăn, tôi ăn... Cô mời tôi ăn, chính là vinh
hạnh lớn lao của tôi.” Không được tự nhiên lại cầm lấy dao nĩa, xiên một
khối bò nhét vào trong miệng, trên trán lại gần như muốn toát mồ hôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.