ÁI SANH NHẬT KÝ - Trang 902

rất thương yêu con bé, hôm nay chúng ta trở nên ngăn cách như vậy, trong
lòng em cũng không chút nào tốt hơn chị.

Điều bà cãi lẽ, càng làm Vương Viễn Trân tức giận không chịu nổi, nặng

nề đặt ly nước lên đầu giường: “Được được! Giờ em y như tỷ phu em, các
người đều nói vậy, tất cả đều muốn đổ mọi trách nhiệm lên đầu tôi!”

Bà Trịnh hết sức bất đắc dĩ, nhẹ giọng nói: “Chị à, bây giờ em không

phải bàn bạc với chị vấn đề trách nhiệm, mà là lo lắng cho sức khỏe của chị,
chị xem chị đau buồn đến phát bệnh rồi. Sự thật chứng minh, Tòng Y căn
bản là không yêu Vân Tuấn, cho dù là thành vợ chồng trên pháp luật, sinh
con, con bé cũng không yêu nó, hạnh phục của con bé không phải chúng ta
cho nó, ở bên nhau còn có ý nghĩa gì? Em biết chị muốn bọn nó ở bên nhau,
nhưng tình cảm là của con bé, hôn nhân là của con bé, chị trói một lần,
không cách nào trói lần hai, cũng không nên vì vậy mà bi thương thêm nữa,
chuyện của con bé, chị để con bé tự quyết đi, nếu không quan hệ mẹ con sẽ
càng ngày càng bế tắc.”

- Chả lẽ bây giờ con chưa đủ bế tắc sao? - Vương Viễn Trân bị lời nói

của bà làm tâm xúc động, nhịn không được gạt lệ chảy xuống: “Con bé hận
chị như vậy, ngay cả gặp mặt bọn chị một lần cũng không chịu, bọn chị
muốn gặp cháu gái một chút, cũng không thể...”

Thần sắc bà Trịnh buồn bã, thở dài: “Ai, ngay cả em con bé cũng không

chịu gặp, ông Trịnh lần trước sau khi gặp con bé còn trách mắng em một
trận, nói có vạn lý do cũng không thể bóp méo quá khứ của người khác, đây
đúng là tổn thương cực lớn với Tòng Y, còn căn dặn em sắp tới không nên
quấy rầy con bé, cho con bé một ít thời gian.”

- Cái gì? Em rể lại có thể nói như vậy? – Vương Viễn Trân kinh ngạc,

không khỏi dừng nước mắt.

- Đúng vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.