AI SẼ THEO EM ĐẾN CUỐI CUỘC ĐỜI - Trang 124

Cô chỉ biết rằng, Đông Xuyên không phải là giang sơn lớn nhất của Kỷ

gia, đại bản doanh của họ ở Nam Thành, ít nhất cha mẹ Kỷ Thành Minh đều
sống ở Nam Thành.

Cô đứng một lúc, nhưng không một ai để ý đến cô, cô đành tự mình đi

vào biệt thự.

Bên trong biệt thự không quá rộng, nhưng không một bóng người, ngay

đến đại sảnh cũng trống trơn.

Cô không mang theo hành lý, hiện tại, ngoại trừ chính bản thân cô, cô

cũng chẳng thể đưa ra bất cứ cái gì.

Cô đảo mắt một vòng quanh phòng khách, rất sạch sẽ, đơn giản, vừa lịch

sự, vừa tao nhã.

Thế nhưng đối với một nơi xa lạ, dù sao vẫn cảm thấy kháng cự.

Cô vẫn đứng, đứng lặng yên.

Không bao lâu sau, có người đẩy cửa bước vào, mang theo một làn thức

ăn lớn. Bước vào phòng là một phụ nữ trung niên khoảng bốn năm mươi
tuổi, người phụ nữ đó nhìn thấy cô, bà dường như hơi sửng sốt, đến nửa
ngày sau mới nở nụ cười:

- Cô có phải là bạn thiếu gia không?

Giang Lục Nhân nghĩ, hẳn thiếu gia ở đây là ám chỉ Kỷ Thành Minh, vì

thế cô gật đầu.

- Ta là người đã chăm sóc cho thiếu gia từ bé đến lớn, cứ gọi ta là vú Lâm

là được.

Vú Lâm rất vui vẻ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.