AI SẼ THEO EM ĐẾN CUỐI CUỘC ĐỜI - Trang 485

Hành động của cô nên gọi là gì đây? Luyến tiếc không quên? Thật buồn
cười, Giang Thừa Dự liên tục gọi lại, nhưng cô từ chối, nhất định không
nghe. Thế nhưng cô lại chẳng được may mắn, vừa quay lại đã gặp ngay vợ
của Giang Thừa Dự - Mông Tuyết. Mông Tuyết chẳng qua ngẫu nhiên gặp
cô ở đây, nhưng trực giác giữa phụ nữ luôn rất chuẩn xác, trước những biểu
hiện khác lạ của chồng mình, người vợ hiển nhiên sẽ phải tìm hiểu nguyên
nhân, vừa hay hôm nay lại gặp được nguyên nhân, một cuộc nói chuyện dĩ
nhiên là việc tất yếu. Kỷ Niệm Hi cũng không nói gì thêm, trực tiếp bước
theo Mông Tuyết, bây giờ cô chẳng muốn nghĩ gì hết, cuộc sống của cô
hiện rất tĩnh lặng, sẽ không thể bởi vì một người nào đó mà bị xáo trộn.
Mông Tuyết đưa cô đến một phòng bao riêng trong nhà hàng, góc họ ngồi
rất yên tĩnh, không khí lại rất thân thiện như ở nhà khiến khách hàng cảm
thấy rất ấm cúng. - Nơi này cũng được đó chứ? – Khuôn mặt xinh đẹp của
Mông Tuyết tràn ngập ý cười, cô nhìn chằm chằm vào Kỷ Niệm Hi, với một
phong thái đẹp tựa nữ vương. Kỷ Niệm Hi rất thích thái độ tự tin của đối
phương: - Cũng không tồi. - Thừa Dự hay đưa tôi đến đây, xin cô hãy tự
nhiên. – Một câu nói rất tùy ý của Mông Tuyết lại thản nhiên đẩy mối quan
hệ của cô và Giang Thừa Dự vào một không khí mờ ám. Kỷ Niệm Hi cười:
- Nếu có chuyện gì, xin Giang phu nhân cứ thẳng thắn, còn về phần cơm,
không cần tốn kém. Lúc này hơi thở Giang phu nhân kia lập tức trở nên
cứng ngắc, cô nhanh chóng thu hồi giọng điệu “cả vú lấp miệng em”: - Xin
hỏi có phải Kỷ tiểu thư vừa từ tập đoàn Long Giang xuống đúng không? -
Phải thì sao? Không phải thì sao? – Kỷ Niệm Hi bình tĩnh quan sát người
ngồi đối diện- Mông Tuyết, đáng lẽ cô phải cảm thấy ghen tị với người phụ
nữ này, người đã đoạt đi giấc mơ mà cô đã ôm ấp trong mười mấy năm qua.
Chuyện này không hề liên quan đến phóng khoáng hay không thể buông
tay, đó chỉ là những tiếc nuối của cô với tuổi thanh xuân của mình, là những
hoài niệm của riêng cô, khi cô và Giang Thừa Dự được ở bên nhau nhau.
Có lẽ chính cô cũng không có tư cách để đối mặt chỉ trích Mông Tuyết,
nhưng đối phương cũng không thể đặt cô trong lòng, bây giờ hai người họ
đã rơi vào tình trạng “cảnh còn người mất”, tuy chẳng ai sai, nhưng những
bức bối trong lòng cô lại không sao có thể giải tỏa được. Nếu chiếm được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.