AJAAN MUN - Trang 182

cuộc hành trình. Nhưng không thể ra đi dễ dàng vì một khi biết các Ngài
muốn rời chỗ ở thì cả làng tụ họp đông đảo, khóc lóc thảm sầu giống như có
người chết, khẩn khoản thỉnh cầu các Ngài ở lại. Lời than vãn nghe rất cảm
động và lòng thành thật khẩn cầu của họ rất dễ động lòng. Ngài Acharn cố
gắng khuyên nhủ và giải thích cho họ biết tại sao các Ngài phải ra đi và tại
sao họ không nên quỳ lụy đầu hàng những cảm xúc buồn thảm của mình,
như vậy không tốt cho họ.

Khi thấy họ có vẻ dịu bớt đôi chút, Ngài gom góp các vật dụng cần thiết

và bắt đầu rời nơi cư ngụ tiện lợi và an nhàn này. Vào lúc ấy xảy ra một diễn
biến bất ngờ. Một nhóm đông trẻ con và người lớn kéo đến vây chật ních
quanh Ngài, vài người lệ tuôn đầy mặt, khóc lóc ôm chân, và cố giữ không
để Ngài đi. Người khác níu y, và cũng có vài người ráng sức chụp lấy và kéo
lui cái klod, cái bát hay ấm nước trên tay người có phận sự tiễn đưa Ngài
một đoạn. Khung cảnh giống như trẻ con khóc lóc không để cho cha mẹ đi
đâu xa. Ngài Acharn phải dừng lại đôi ba lần để khuyên nhủ vỗ về, giúp họ
bớt cơn sầu và giải thích, an ủi họ. Phải ở lại khá lâu trước khi có thể lên
đường, thậm chí đến lúc đi được vài thước thì có người chạy theo, đi bên
cạnh, khóc than kể lể, khẩn cầu Ngài ở lại. Tất cả mọi người khóc lóc, ôm
chặt chân và y Ngài, còn chặt hơn trước. Lần này Ngài phải mất nhiều giờ
để an ủi và giải thích, vì cảnh tượng trở nên hỗn loạn với tiếng kêu la ai oán,
rên rỉ than van, tiếng khóc nức nở và la thét của trẻ con cũng như người
đứng tuổi.

”Xin Sư trở lại với chúng con”, họ nức nở kêu la than khóc. “Xin Sư chớ

ở xa lâu ngày. Chúng con nhớ Sư lắm. Tim con đã tan vỡ.” Đó là những lời
kêu than đáng thương của dân làng, vừa khóc vừa khẩn cầu Ngài Acharn
sớm trở lại. Đàn ông, đàn bà và trẻ con ta thán kêu van xin được thương xót
vì sợ Ngài đi luôn không bao giờ trở lại.

Ngài đến làng giữa hoàn cảnh ngờ vực, sợ hãi và bất mãn, nhưng ra đi

giữa những giọt nước mắt từ trái tim tan vỡ của những người trước kia cáo
buộc Ngài và vị tỳ khưu đồng hành là những con cọp trá hình. Quả thật
xứng đáng là đệ tử Phật, những người bước theo dấu chân của Đức Như Lai,
những người nhận lãnh nhiệm vụ rửa sạch bợn nhơ trong tâm người khác và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.