AJAAN MUN - Trang 259

khác biệt rất xa, quả chắc chắn cũng khác biệt. Điều này dĩ nhiên là đúng với
cả thiện pháp lẫn bất thiện pháp. Đó là chân lý không thể chối cãi và đúng
trong mọi trường hợp, mọi khía cạnh, thiện và ác, hạnh phúc và đau khổ.

Cuộc đời của Ngài Acharn quả thực đáng ngưỡng mộ, từ đầu đến cuối.

Ngay khi còn sống, danh tiếng vang lừng của Ngài đã bay xa và lan rộng, có
điều đáng tiếc là có nhiều Phật tử không thể tiếp cận Ngài. Một phần vì Ngài
thường sống ẩn dật trong rừng sâu, ít khi lưu ngụ nơi thị thành, phần khác
(có lẽ quan trọng hơn) vì mặc dù rất ngưỡng mộ và quý trọng Ngài, nhiều
người còn ngại ngùng, lo sợ. Vài người sợ quá cực nhọc vì họ phải ngồi xe
bò hay đi bộ xuyên qua rừng nhiều ngày mới đến được chỗ của Ngài. Những
người khác chán nản vì phải trải qua cuộc thử thách gay go với lối sống và
pháp hành mà họ phải chịu đựng dưới sự huấn luyện của Ngài: mỗi ngày chỉ
có một buổi ăn sơ sài, sống trong khu rừng có nhiều bệnh sốt rét, nhiều thú
dữ... Cũng có người sợ bị quở trách rầy la và cách đối xử có vẻ thô bạo. Đó
là những trở ngại mà nhiều người tự dựng lên cho mình để rồi lỡ mất cơ hội
quý báu, dù họ sống cùng thời và hết lòng mong mỏi muốn gặp Ngài.

Hiện có một số đông những vị sống cùng thời và những vị trong những

thế hệ sau đã nhận thức rằng pháp vô thời gian như thế nào nhờ đã được thời
gian thử nghiệm. Pháp lúc nào cũng có khả năng tạo ra Đạo và Quả cho
những ai đủ can đảm để bước theo dấu chân của Đức Phật và các Bậc Thánh
đệ tử của Ngài. Từ thời Đức Phật suốt đến hiện nay có vô số những vị đã
chứng đắc như vậy. Pháp cũng giống như đập giữ nước từ đó tuôn chảy vô
tận mật ngọt, trạng thái bất diệt của Niết bàn, tới những ai quan tâm và dám
đi Con Đường đó. Rất nhiều người hiện giờ hối tiếc vì đã lỡ mất cơ hội ngàn
năm có một của đời mình.

Ngài Acharn viên tịch vào ngày 10 tháng 11 năm 2492 PL (1949 DL), là

một trong những vị Thánh Đệ Tử trong thời hiện tại. Chuyện về sự viên tịch
của Ngài sẽ được trình bày sau. Tuy nhiên, sự ra đi ấy nhắc nhở chúng ta về
hiện tượng không thể tránh của thân mà mọi người đều phải trải qua: tan sau
khi hợp, hư hoại sau khi sanh. Những gì còn lại sau khi thân hư hoại và tan
rã, dù của Đức Phật hay Ngài Acharn, là Trí Tuệ, Lòng Từ Bi, Sự Thanh
Tịnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.