AJAAN MUN - Trang 61

như thế không hề lay chuyển và không bị hoàn cảnh làm chao động. Đã
được thanh lọc trong sạch tất cả mọi hình thái và mọi mức độ của tự cao và
tự đại, một cái tâm như thế có đủ khả năng giữ quân bình trong mọi trường
hợp. Thực hành hạnh đầu đà đắp y bằng vải lượm từ đống rác là phương tiện
nhằm giảm bớt và tiêu trừ khái niệm về “tự ngã.”

6.

S

ỐNG TRONG RỪNG NÚI HOANG VU.

Từ những ngày đầu tiên tu tập, Ngài

Acharn đã nhận thức được lợi ích lớn lao của việc sống trong núi rừng
hoang vu mà nhờ đó Ngài đã được hưởng sự cô tịch an bình. Cảnh vật xung
quanh khơi động trạng thái giác tỉnh chú niệm. Trong khi đi, đứng, ngồi hay
nằm, chú niệm luôn luôn hiện hữu với trí tuệ để suy ngẫm về Pháp, trong nội
tâm cũng như ở ngoại cảnh, và liên tục không gián đoạn, ngoại trừ lúc ngủ.
Trong mỗi oai nghi, hành giả đều cảm thấy nhẹ nhàng và thoải mái. Không
bị ràng buộc hay lôi cuốn đè nặng trong tâm, viễn ảnh Giải thoát ngày càng
sáng tỏ. Càng đơn độc và xa cách những nơi dân cư đông đúc, càng sống
giữa những nơi mà thú rừng qua lại tự do, tâm càng được chuẩn bị để triển
khai khả năng vượt lên khỏi vực thẳm của ô nhiễm, lúc nào cũng như chim
trời, sẵn sàng cất cánh tung bay. Ô nhiễm vẫn còn đó, tiềm tàng sâu thẳm
trong tâm, nhưng giữa môi trường như vậy, năng lực của tâm tăng trưởng
mạnh mẽ và như thể đã diệt trừ được hàng trăm ô nhiễm, chỉ còn lại đôi
chút. Đó là lợi ích của hoàn cảnh thuận lợi lúc nào cũng khuyến khích hành
giả.

Ý nghĩ đối với loài thú được dựa trên nền tảng từ bi nhiều hơn là sợ sệt.

Giống loài người, chúng cũng chia sẻ hoàn cảnh khổ đau của sanh, già,
bệnh, chết, nhưng khác người ở chỗ chúng không có khả năng hiểu biết điều
nào là thiện, điều nào bất thiện, cái gì là phước báu, cái gì là tội khổ. Vậy
người mà không phân biệt điều phải lẽ quấy thì không có gì hơn loài thú. Từ
“thú” do loài người đặt ra một cách độc đoán. Không biết “loài thú” đặt tên
gì để gọi con người. Nếu có, chưa chừng chúng gọi ta là “quỷ sứ”, hay “yêu
tinh” để mô tả đúng hành động thông thường của con người, giết chóc bừa
bãi để ăn thịt cũng như để giải trí. Trong thực tế, nếu chúng gọi ta là như vậy
thì phần lớn là đúng và hợp lý, không có gì quá đáng, bởi vì có nhiều chúng
sanh tự gọi mình là “người” mà không dung tha cả thú lẫn người, thường

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.