ALEX - ĐỪNG ĐỂ BỊ ĐÁNH LỪA - Trang 192

36

◄○►

A

lex thấy rõ rằng thử thách với cái lồng khiến cô bị chấn động khủng

khiếp, hiện giờ cô vẫn sống trong cái bóng của sự kiện ấy. Nỗi sợ phải chết
theo cách thức đó, với lũ chuột kia… nghĩ thế thôi cô đã rùng mình, và đột
nhiên, cô không sao xác định lại được mọi thứ nữa. Để tìm lại cho mình sự
thăng bằng, để đứng thẳng. Người cô cứ rã rời, những cơn co cơ dữ dội đánh
thức cô dậy giữa đêm, cứ như thể dấu ấn của một nỗi đau đớn không chịu
xóa nhòa. Trên tàu, giữa đêm, cô buột miệng hét lên. Người ta bảo, để sống
sót được, bộ não chúng ta phải xua đi những kỷ niệm xấu, chỉ giữ lại những
kỷ niệm tốt đẹp, điều đó là có thể nhưng cần có thời gian bởi vì Alex, ngay
khi nhắm mắt quá lâu, cô lại nhìn thấy tận trong sâu thẳm con người mình
nỗi sợ hãi kia, những con chuột khốn kiếp kia…

Cô ra khỏi nhà ga, đã gần trưa. Trên tàu, cuối cùng cô đã thiếp đi được và

đứng trên vỉa hè giữa Paris như thế này cũng giống như thoát khỏi một giấc
mơ lộn xộn. Đờ đẫn khủng khiếp.

Cô kéo cái vali có bánh xe đi dưới một bầu trời xám ngắt. Phố Monge,

một khách sạn, một căn phòng trống nhìn xuống sân, mơ hồ mùi thuốc lá
lưu cữu. Cởi ngay quần áo ra, ngay lập tức đứng dưới vòi tắm, thật nóng rồi
chỉ còn âm ấm rồi lạnh, sau đó là đến cái áo choàng trắng không thể thiếu
bằng vải bông, nó là thứ biến những khách sạn không chút hào quang trở
thành tòa cung điện cho người nghèo. Tóc ướt, các khớp xương cứng đơ, đói
ngấu, cả người cô đây, trước tấm gương. Thứ duy nhất cô thực sự yêu quý
trên người mình là bộ ngực. Vừa lau khô tóc cô vừa ngắm nó. Hai vú đã nhú
lên rất muộn, khi cô đã chẳng còn hy vọng nữa, đột nhiên chúng tới, lúc nào
nhỉ, mười ba, thậm chí còn hơn, mười bốn tuổi. Trước đó, “màn hình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.