ALEX - ĐỪNG ĐỂ BỊ ĐÁNH LỪA - Trang 140

Biết bao ngày (chính xác là bao nhiêu?) cô đã đợi đến giây phút này, bao
ngày cô đã cam chịu ý nghĩ sẽ chẳng bao giờ mình còn làm thế được nữa.
Cứ nằm mãi như vậy cho đến khi thế giới kết thúc, mà cảm nhận máu đã lưu
thông trở lại, cảm nhận bầu máu nóng giần giật, cảm nhận các khớp xương
hoạt động trở lại, các cơ bắp thức tỉnh. Chỗ nào cũng đau đớn. Hẳn đây cũng
là điều mà những người leo núi bị đóng băng cảm thấy lúc được tìm thấy,
vẫn còn sống thoi thóp.

Trí óc vẫn hoạt động ngấm ngầm, lại tung ra thông tin: nhỡ hắn đến thì

sao? Đi đi, nhanh lên.

Alex kiểm tra, tất cả quần áo của cô vẫn còn đây. Mọi thứ đồ đạc, túi xách

của cô, giấy tờ, tiền mặt, thậm chí cả bộ tóc giả cô mang vào buổi tối hôm
ấy, bị hắn vứt vào cùng đống với những thứ khác. Hắn không lấy gì. Hắn chỉ
muốn cuộc đời cô, à đúng hơn là cái chết của cô. Alex dò dẫm, cầm quần áo
lên, hai bàn tay cô run rẩy yếu ớt. Cô không ngừng nhìn ra tứ phía, lòng đầy
lo lắng. Trước tiên, phòng trường hợp đột nhiên hắn xuất hiện, phải tìm ra
thứ gì đó để tự vệ, cô điên cuồng lục tìm trong đống đồ lặt vặt để đó, rồi tìm
được một cái búa đinh. Dùng để mở lồng. Hắn tính dùng đến nó khi nào
nhỉ? Chừng nào cô đã chết chăng? Để đem cô đi chôn? Cô đặt nó sang bên
cạnh. Thậm chí cô còn không nhận thức được tình huống nực cười đến mức
độ nào, giả dụ Trarieux đến thật thì cô cũng quá yếu ớt đâu có thể nâng nổi
thứ dụng cụ kia.

Lúc mặc quần áo, đột nhiên cô ý thức được về mùi của mình, thật kinh

khủng, mùi nước đái, mùi cứt, mùi nôn mửa và một hơi thở tanh nồng. Cô
mở một chai nước, rồi thêm một chai nữa, điên cuồng kì cọ nhưng động tác
của cô chậm chạp, cô rửa ráy qua quýt, lau chùi, tay chân cô dần tìm lại
được cảm giác, cô tự sưởi ấm bằng cách lấy một cái chăn bỏ đi và đống giẻ
bẩn cọ lên người. Tất nhiên, vì không có gương nên không thể biết trông bộ
dạng cô ra sao. Chắc trong túi xách của cô có một cái nhưng thêm lần nữa trí
óc cô lại nhắc nhở. Lời cảnh báo cuối cùng, đi ngay đi, khốn kiếp, chuồn
khỏi đây đi. Ngay lập tức.

Quần áo mặc lên người ngay lập tức khiến cô cảm thấy hơi ấm, hai chân

cô đã rộp lên, đi giày vào bị đau. Cô gần như không đứng thẳng nổi, phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.