ALEX - ĐỪNG ĐỂ BỊ ĐÁNH LỪA - Trang 142

nhỏ, nếu người cô chạm vào búa đinh làm nó đổ, cánh cửa kia sẽ sập xuống.
Chưa mất đến một phần ba mươi giây cô đã ném được cái túi xuống bên
dưới qua cửa, cô nghe thấy nó tạo ra một âm thanh trầm trầm khi chạm đáy,
có vẻ như không sâu lắm. Tự nhủ vậy, Alex đã nằm ra và, từng mi li mét
một, cô luồn xuống bên dưới cánh cửa. Rất lạnh nhưng người cô đẫm mồ
hôi khi đầu mũi chân cô đang thò xuống rất xa chạm trúng một điểm tựa, đó
là một bậc thang, cô chui nốt người vào trong cái hố, các ngón tay còn bám
ở thành thì, lúc ngoái đầu lại, cô phạm phải đúng cái cử động tồi tệ cần phải
tránh, cái búa đinh liền trượt xuống với một tiếng rít chói tai, cánh cửa sập
đánh ầm, cô chỉ vừa kịp rút tay ra, một phản xạ chỉ kéo dài trong tích tắc.
Alex cứng đờ cả người. Cô đang đứng trên một bậc thang, trong bóng tối
gần như đen đặc. Người cô vẫn còn nguyên vẹn. Khi mắt đã bắt đầu quen
với bóng tối, cô nhặt cái túi nằm cách dưới đó vài bậc thang, cô vẫn thấy
nghẹt cả thở, cô sẽ đi khỏi đây, cô sẽ thành công, không sao mà tin nổi…
Thêm vài bậc thang nữa, rồi đến một cánh cửa sắt bị chặn lại bằng một viên
gạch lỗ, cô phải mất một quãng thời gian dài vô tận mới đẩy được ra vì cô
không còn chút sức lực nào. Rồi đến một hành lang đầy mùi nước đái, một
cầu thang nữa tối đến mức cô phải đi qua hai tay chống lên vách như một
người mù, hướng theo chút ánh sáng. Chính ở cái cầu thang này cô đã bị
dộng đầu khi hắn vác cô tới đây, khiến cô xỉu đi. Và đến cuối hành lang là
ba dãy lan can mà Alex lần lượt trèo qua từng cái một, sau đó lại có thêm
một đoạn hầm, một đoạn hộp kỹ thuật rồi đến một tấm tôn nhỏ gắn vào
tường theo chiều thẳng đứng. Ánh sáng bên ngoài le lói và Alex phải thò các
ngón tay rờ rẫm xung quanh để tìm hiểu xem tấm tôn được gắn vào theo
cách nào. Nó chỉ được đẩy vào hốc. Alex thử kéo nó về phía mình, tấm tôn
không nặng lắm. Cô cẩn thận gỡ nó ra và đặt sang bên cạnh.

Đã ra đến bên ngoài.
Không khí mát lạnh buổi đêm ập ngay xuống cô, thật dịu êm, làn khí ẩm

ướt tươi mát của buổi tối, có mùi con kênh. Cuộc sống quay trở lại, với chút
ít ánh sáng. Miếng tôn được giấu trong một hõm tường, sát mặt đất. Alex
chui ra và ngay lập tức quay đầu lại xem liệu mình có thể đặt nó về vị trí cũ
hay không, nhưng cô bỏ cuộc luôn, giờ chẳng cần phải cẩn thận nữa rồi. Với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.