ALEX - ĐỪNG ĐỂ BỊ ĐÁNH LỪA - Trang 156

Cảnh sát, còn ở rất xa. Mẹ cô, đã xong. Giờ thì, một tin nhắn gửi cho anh
trai.

Em sắp đi (cô suy nghĩ một thoáng, tìm kiếm các địa điểm khả dĩ)

Toulouse: đi làm thay. Báo cho mẫu hậu hộ em nhé, em không có thời gian
gọi. - Alex

Anh ta chắc sẽ mất cả tuần mới chuyển được tin tức đi. Nếu mà có chịu

làm.

Alex hít một hơi, nhắm mắt lại. Cô đã làm được. Từng bước một, cô làm

tất cả những gì cần làm, bất chấp cơn mệt.

Cô thay băng trong khi dạ dày sôi lên vì đói. Cô đến trước tấm gương có

chân đặt trong phòng tắm. Rất dễ nghĩ là già hơn đến mười tuổi.

Rồi, tắm thật lâu, lúc cuối gần như bằng nước lạnh, cô thấy người run lên,

Chúa ơi sao mà được sống thì sướng thế, kì cọ từ chân lên đầu, sự sống dâng
trào trở lại, Chúa ơi thật sướng khi thấy đau đớn theo cách này, một chiếc áo
pull mặc lên người, nghe ngứa ngứa, trước đây cô ghét như thế, giờ thì đó
chính là điều cô muốn, nghe ngứa ngứa, cảm nhận cơ thể sống của mình,
cho đến tận da thịt. Một cái quần vải lanh, lùng thùng, rộng rãi, không ra
hình dạng gì, rất xấu nhưng mềm mại, một cái gì đó uốn lượn và ve vuốt, thẻ
ngân hàng của cô, chìa khóa căn hộ, khi đi qua thì chào bà Guénaude, vâng
mới về ạ, phải đi một chuyến ạ, rất tốt ạ. Thời tiết ạ? Tuyệt lắm, dưới miền
Nam, hẳn rồi, vâng ạ. Có vẻ mệt mỏi quá nhỉ? Vâng, công việc vất vả, mấy
hôm rồi ít ngủ quá, ôi không có gì đâu ạ, bị vẹo cổ thôi, không có gì nghiêm
trọng đâu, còn chỗ này ạ? Cô chìa trán ra, sơ ý bị ngã đấy ạ. Người kia: ơ
kìa, cô còn đứng không vững nữa hả? Cười cười, vâng, chúc bà buổi tối tốt
lành nhé. Và ngoài phố, cái ánh sáng phớt xanh đầu buổi tối, đẹp rơi lệ. Alex
như rung lên với một tràng cười điên dại trong lòng, cuộc sống thật tuyệt
diệu, đã đến cửa hàng tạp hóa Ả Rập, người đàn ông kia, mà cô chưa bao
giờ thèm nhìn, sao mà đẹp trai thế, cô hẳn sẽ để ý lời ăn tiếng nói của mình,
cô sẵn sàng vuốt má anh ta, nhìn thẳng vào tận sâu trong mắt anh ta, cô cười
phá lên vì cảm thấy mình tràn đầy sức sống như vậy. Cô lấy mọi thứ cần
thiết để trụ vững được một thời gian, tất cả những gì cô vẫn thường nghi
ngại nhưng vào lúc này sao giống như những món phần thưởng, khoai tây

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.