ALEX - ĐỪNG ĐỂ BỊ ĐÁNH LỪA - Trang 260

54

◄○►

T

óc cạo thật ngắn, mặt chữ điền, vẻ kiên quyết, cặp mắt hoạt bát và một

cái miệng đầy biểu cảm, đậm chất sắc dục, tham lam. Anh ta đứng rất thẳng,
mơ hồ có dáng dấp nhà binh nếu không có mái tóc nâu lượn sóng hất về phía
sau kia. Chiếc thắt lưng có khóa mạ bạc càng tôn thêm độ lớn của một cái
bụng tự muốn tỉ lệ thuận với địa vị xã hội, hậu quả của những bữa ăn vì
công việc hay tiệc cưới, hoặc stress, hoặc cả ba cộng lại. Anh ta trông như
đã ngoài bốn mươi, nhưng thực ra mới có ba mươi bảy. Anh ta cao hơn mét
tám, vai rộng. Louis không béo nhưng cao, thế nhưng đứng cạnh anh ta thì
trông anh cứ như một thằng trẻ ranh.

Camille đã thấy anh ta ở Viện Pháp y khi anh ta đến nhận diện cái xác.

Anh ta làm vẻ mặt kiểu cách, đau đớn cúi xuống cái bàn nhôm, anh ta đã
không nói gì, chỉ gật đầu, đúng rồi là nó, rồi họ phủ lại tấm vải.

Hôm ấy, tại Viện, họ đã không nói chuyện với nhau. Thật khó chia buồn

khi mà người chết lại là một kẻ sát nhân hàng loạt, đã tàn phá cuộc sống của
chừng nửa chục gia đình. Họ không biết phải nói gì; thật may mắn vì đó
không phải là vai trò của cảnh sát.

Trong hành lang, khi quay về, Camille im lặng. Louis đã nói:
— Khi tôi gặp thì anh ta mồm mép tép nhảy hơn nhiều…
Đúng rồi, Camille còn nhớ, Louis là người đến gặp anh ta lần đầu tiên

trong cuộc điều tra về cái chết của Trarieux con.

• • •

Thứ Hai, năm giờ chiều. Tại Đội Trọng án.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.