ALEXIS ZORBA, CON NGƯỜI HOAN LẠC - Trang 246

vào lúc rạng đông. Các tu sĩ đã về trai phòng nghỉ ngơi. Họ không ngủ; họ
còn phải tập trung toàn bộ sức lực. Đêm nay, Chúa Kitô sẽ bắt đầu trèo lên
Golgotha ([53]) và họ phải đi theo Người. Hai con lợn nái vú hồng hồng
đang nằm ngủ như chết dưới một cây minh quyết. Những con bồ câu đang
lạch bạch đi trên mái nhà và gù nhau.

“Mình sẽ còn sống bao lâu để hưởng cái dịu ngọt của trái đất, sự tịch

lặng và hương thơm của cây cam trổ hoa?” Tôi nghĩ thầm. Một bức tượng
thánh Bacchus tôi vừa chiêm ngưỡng trong nhà thờ đã khiến lòng tôi tràn
trề hạnh phúc. Những điều đã làm tôi xúc động sâu xa nhất – sự nhất quán
cương quyết trong việc theo đuổi mục đích, kiên trì trong khát vọng – một
lần nữa lại bày ra trước mắt tôi: Cảm tạ pho thánh tượng nhỏ bé đáng yêu
này, thể hiện một thanh niên Cơ Đốc với mái tóc quăn xõa xuống trán như
những chùm nho. Dionysus, vị thần tuấn tú của rượu vang và đê mê ngây
ngất, quyện với Thánh Bacchus trong trí tôi và mang cùng một gương mặt.
Dưới những lá nho và bộ đồ tu sĩ, phập phồng sống động cùng một thân thể
cháy rực nắng: Hy Lạp.

Zorba trở lại và vội vã thông báo:

- Tu viện trưởng đã đến. Chúng tôi đã nói chuyện một lát; phải dỗ lão ta

mãi; lão bảo lão không bằng lòng bán rẻ cánh rừng; lão đòi hơn giá chúng
ta đề nghị nhiều, cái đồ bợm già ấy, nhưng tôi chưa dứt điểm với lão.

- Tại sao lại cần phải dỗ? Tôi tưởng hai bên đã thỏa thuận rồi cơ mà?

- Lạy Chúa, sếp đừng có dính vào chuyện này, Zorba khẩn khoản. Sếp

sẽ chỉ làm hỏng việc thôi. Đấy, sau bao chuyện, sếp còn nói đến thỏa thuận
cũ; cái đó lỗi thời từ lâu rồi. Đừng có cau mày, lỗi thời rồi, thật đấy. Chúng
ta sẽ mua được cánh rừng ấy với nửa giá!

- Bác định giở ngón gì ra bây giờ, Zorba?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.