ALEXIS ZORBA, CON NGƯỜI HOAN LẠC - Trang 248

Chúng tôi đi xuống phòng ăn, một phòng rộng kê những ghế băng cùng

những bàn dài hẹp. Mùi dầu ôi, khăn khẳn tràn ngập. Đầu đằng kia là một
bích họa cổ vẽ Bữa ăn Cuối Cùng. Mười một vị thánh tông đồ, xúm quanh
Chúa Kitô như một bầy chiên và phía bên kia, đứng riêng hẳn một mình là
Judas tóc đỏ, trán dô mũi khoằm, con chiên ghẻ. Và Chúa Kitô không thể
rời mắt khỏi hắn.

Cha tiếp tân ngồi xuống; ông xếp tôi ngồi bên phải ông và Zorba bên

trái.

- Đang tuần chay, ông nói, nên tôi mong nhị vị thứ lỗi không có dầu

hoặc rượu, ngay cả đối với khách. Nhưng xin nhận cho thịnh tình của
chúng tôi.

Chúng tôi làm dấu thánh giá, rồi lặng lẽ lấy ô-liu, hành xuân, đậu tươi

và halva vào đĩa mình. Cả ba nhai chậm rãi, trệu trạo như thỏ.

- Cuộc đời dưới trần gian là như thế đó, cha tiếp tân nói. Khổ hình và

chay tịnh. Nhưng hãy kiên nhẫn, các đạo hữu, hãy kiên nhẫn. Cuộc Phục
Sinh, Chúa Jesus và Nước Thiên đàng sắp tới.

Tôi ho khụ khụ. Zorba giẫm lên chân tôi như muốn nói “Im ngay!”

- Tôi đã gặp cha Zaharia… Zorba nói để chuyển đầu đề câu chuyện.

Cha tiếp tân giật mình.

- Cái lão điên ấy đã nói những gì với nhị vị? Ông lo lắng hỏi: Y có cả

bảy con quỷ trong người, các vị đừng có nghe một lời nào y nói ra. Linh
hồn y vẩn đục và y thuần nhìn thấy những vẩn đục xung quanh y.

Chuông tập hợp các tu sĩ vang lên ảo não. Cha tiếp tân làm dấu và đứng

dậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.